Quảng Huệ tăng cuồng ngôn mắc họa
Tế Thiền sư diệu pháp kinh người
Có thơ rằng:
Mây chó vành trăng sắc bạc màu
Cũng không vinh nhục, cũng không sầu
Gặp nhau tâm sự quên năm tháng
Núi vẫn xanh rì nước chảy mau.
Dương Mãnh chạy ra ngoài. Trần Hiếu cũng đi theo. Hai người đi ra xem quả là Tế Điên, nói:
- Bạch sư phụ, lão nhân gia làm gì mà kêu to dữ vậy?
Tế Điên nói:
- Ta tới đây chúc thọ lão thái thái mà bọn nó chê ta rách rưới, chẳng chịu vào thưa bẩm.
Trần Hiếu, Dương Mãnh nói:
- Bọn nó chỉ nghĩ đến lợi thôi.
Trịnh Hùng cũng từ bên trong đi ra tới, thấy một vị Hòa thượng kiếc, nói:
- Hai vị hiền đệ không ở trên phòng khách uống trà, ra đây làm gì?
Dương Mãnh, Trần Hiếu nói:
- Chúng tôi hôm nay xin giới thiệu với huynh trưởng người mà chúng tôi thường đề cập đến. Đây là Tế Công thiền sư ở chùa Linh Ẩn đó.
Trịnh Hùng nói:
- Thì ra là Thánh tăng đây, đã lâu ngưỡng mộ đại danh, hôm nay may mắn được gặp, thật là phúc đức ba đời.
Tế Điên nói:
- Hôm nay là lễ mừng đại thọ của lão thái thái, tôi đưa chút lễ vật đến thân tự chúc mừng người.
Trịnh Hùng thấy Hòa thượng áo quần lam lũ giống như kẻ ăn xin, làm sao có thể đưa vào khách sảnh được, đưa mắt ngó Dương Mãnh và Trần Hiếu, lại không tiện từ chối, trong lòng còn do dự chưa định. Kế nghe Tế Điên nói:
- Ta đến đưa chút lễ vật chúc thọ thôi chớ không vào ngồi ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/te-dien-hoa-thuong/2088881/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.