Triệu gia trang, anh hùng thấy việc lạ
Thất tinh quán, La Hán bắt yêu ma
Trên đường về nhà, đến một thôn trang, hai người gặp một ông già đánh đứa nhỏ dữ dội, đứa nhỏ chửi toáng lên, Lôi Minh nói với Trần Lượng:
- Này lão tam, cái ông già này tuổi tác chừng ấy sao đối xử với thằng bé như vậy? Để ta đến hỏi thử xem!
Lôi Minh đến gần, hỏi:
- Cụ Ơi, thằng bé này là gì của cụ mà cụ đánh đập nó dữ vậy?
- Hai vị muốn hỏi thằng bé này ư? Thật ra nó không là gì của tôi cả. Thật đáng giận!
- Đã không là gì của cụ sao chừng ấy tuổi mà đi đánh đập trẻ nít như thế?
Tôi nói cho hai vị rõ để hai vị cân nhắc. Tôi họ Triệu, kêu là Triệu Hiếu Thiện, chỗ của tôi ở là Triệu gia trang. Thằng bé này tên là Nhị ca, họ Trần. Mẹ nó làm dâu nhà họ Tôn, không có thân thuộc gì với tôi cả. Nhân vì mẹ con nó chạy lánh nạn đến thôn trang này. Tôi thấy tình cảnh mẹ con nó đáng thương, một người đàn bà trẻ tuổi nách theo một đứa con nhỏ lưu lạc xứ người, cả đến chỗ ở cũng không có. Trước cửa nhà tôi có ba gian trống, tôi cho mẹ con nó ở chẳng lấy tiền. Mẹ nó coi như an phận, ngày ngày đi may thuê cho một tài chủ ở trấn Thất Tinh để sống qua ngày, cứ sáng đi tối lại về. Vì gia đình tài chủ có đứa con nhỏ, mẹ nó sợ hai đứa bé đánh nhau nên không dắt nó theo. Ngày hôm qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/te-dien-hoa-thuong/2089169/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.