(*/ω\*)
“Hạ Tê cậu…”
Tần Nhạc tưởng như chính mình nghe nhầm, là người từng trải ở công ty, thật sự hắn có biết một chút về Hạ Tê, sự việc lúc trước vì từ chối bồi giường mà suýt chút nữa bị hủy dung, Tần Nhạc làm sao cũng không nghĩ ra, một người mạnh mẽ như vậy lại sẽ chủ động mở miệng đề nghị chuyện này.
Hạ Tê vì xấu hổ mà hai gò má đến lỗ tai đều đỏ, trong mắt ngấn lệ, cậu cúi đầu thật thấp: “Xin lỗi làm cho anh thất vọng rồi, em… em như vậy mà lại chen chân vào không gian của Lục tiên sinh và Bách Mộc Xuyên…”
“Đừng nói giỡn.” Tần Nhạc bùng nổ hỏa khí, “Cái gì chen chân! Lục tổng mấy ngày trước còn cùng với người nào khác đây! Bách Mộc Xuyên bất quá cũng là được Lục tổng để ý một chút, ngay cả tình nhân còn chưa phải là, cậu ta thật đề cao bản thân, còn chen chân, không phải chỉ là…”
Hạ Tê cả cái cổ đều đỏ, Tần Nhạc vung vung tay: “Tôi không phải nói cậu, đừng để ý…”
Không biết là bị Hạ Tê luôn luôn theo khuôn phép cũ không tranh không đoạt làm cho khiếp, hay do bị Bách Mộc Xuyên chọc tức, hoặc là cảm thấy được việc này không mất mác gì mà còn là biện pháp hay, Tần Nhạc chỉ do dự vài giây liền đem thẻ phòng vẫn luôn siết chặt trong tay đưa cho Hạ Tê.
“Cảm tạ… Cảm tạ Tần ca.” Hạ Tê đầu ngón tay đều đỏ, cậu trước sau cúi đầu, “Cảm tạ.”
Tần Nhạc sắc mặt phức tạp, thấp giọng nói: “Tôi… Tôi thay cậu gọi điện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/te-tuc-chi-luc/1719511/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.