Lần xuất quân này thắng lợi vẻ vang, tối hôm đó, huấn luyện viên Ngô Húc tự bỏ tiền túi mời các chàng trai trong đội bơi đi ăn tiệc mừng chiến thắng.
"Mấy cậu không ai được phép vắng mặt, ai có bạn gái thì dẫn theo bạn gái, ai không có thì tìm đại một người, tất cả phải có mặt!" Ngày thường Ngô Húc luôn nghiêm nghị, khuôn mặt lúc nào cũng căng chặt khiến mọi thành viên trong đội vừa kính vừa sợ, nhưng tối nay, gương mặt ông rạng rỡ với nụ cười trên môi, các nếp nhăn cũng dãn hết ra.
Ông nhìn Lệ Chanh: "Còn cậu nhóc này, chuyện của em với Tiêu Dĩ Hằng định giấu chúng tôi đến bao giờ? Trước mặt tôi và cô của em cũng không nói thật, em có biết hôm nay tôi ngạc nhiên thế nào khi thấy Tiêu Dĩ Hằng ở phòng kiểm tra doping không?"
Lệ Chanh hoảng hốt: "Thầy ơi, em với Tiêu Dĩ Hằng không phải mối quan hệ như thầy nghĩ đâu!"
Ngô Húc: "Dù sao tôi cũng là beta, chuyện của AO trẻ mấy em tôi cũng không hiểu, em nói không phải thì là không phải."
"......" Lệ Chanh không nói nên lời.
Tiệc mừng được tổ chức ở một nhà hàng nhỏ bên cạnh bể bơi tỉnh, họ thuê một phòng riêng, Tiêu Dĩ Hằng đến muộn, khi anh vào cửa thì các món ăn đã được dọn lên đủ.
Lệ Chanh hỏi anh vừa rồi đi đâu.
Tiêu Dĩ Hằng thản nhiên trả lời: "Vừa rồi gặp bạn nên đứng lại nói chuyện thêm một lúc."
Lệ Chanh thấy hơi lạ vì cậu để ý thấy tay áo của Tiêu Dĩ Hằng có vết bẩn, màu đỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ten-omega-nay-vua-ngot-vua-buong-mac-li/2250170/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.