🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi vùi mặt trong ngực anh lấy lại hô hấp.

Tạ Triệt nhẹ nhàng xoa lưng tôi, từng chút một.

“Em thấy sao rồi? Có cần anh thơm thêm lần nữa không?”

Tôi lắc đầu: “Không cần đâu… mệt chết đi được…”

Anh ôm lấy tôi, cằm tựa lên đỉnh đầu tôi: “Bé cưng ngoan, nghỉ ngơi đi, ngủ một giấc thật ngon nhé.”

Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung giường với anh mà hoàn toàn tỉnh táo.

Tạ Triệt nhắm mắt lại.

Khi anh ngủ, vẻ ngoài dịu dàng đến bất ngờ. Mọi góc cạnh, mọi khí chất lạnh lùng thường ngày đều biến mất.

Anh giống hệt như hình ảnh “người anh trai hoàn hảo” trong ký ức của tôi.

Dù cho sự thật là tính cách của anh hoàn toàn không dịu dàng như vẻ bề ngoài.

Nhân viên của anh tôi, hmm… Rất sợ anh ấy.

Ngay cả mấy lần trước anh đến trường tìm tôi, bạn của tôi chỉ cần nhìn thấy anh là lập tức răm rắp như gặp thần.

Trong mắt người ngoài, anh ấy lạnh lùng, khó gần, khí chất ngời ngời.

Nhưng trong mắt tôi thì… anh lại hoàn toàn khác.

Tôi nép vào lòng anh, tìm một tư thế thoải mái rồi hỏi nhỏ: “Anh này… Anh bắt đầu thích em từ bao giờ vậy?”

Tôi tưởng anh đã ngủ rồi, không ngờ lại nhận được câu trả lời.

Anh siết vòng tay, ôm tôi chặt hơn: “Anh cũng không biết nữa.”

Đồ anh xấu xa! Cái này mà cũng không biết à?

“…Chỉ biết là, ba năm trước, anh nhận ra anh thích em.”

Ba năm trước sao? Là lần đó, trong buổi trò chơi “đại mạo hiểm” của câu lạc bộ.

Tôi đã nói với anh: “Em thích anh.”

Và anh đã đáp: “Anh cũng thích em.”

Chuyện tôi có thai khiến bố mẹ tôi đau đầu thật sự.

Chuyện cưới xin thì không thể làm sơ sài, mà làm hoành tráng thì lại cần nhiều thời gian chuẩn bị.

Cũng may… nhà tôi có điều kiện, không có chuyện gì mà tiền không giải quyết được, nếu có thì là vì chưa chi đủ nhiều mà thôi!

Thiệp mời đã gửi, lễ cưới ấn định tổ chức sau ba tháng.

Đầm cưới cũng được đặt may trước, cẩn thận cộng thêm vài số đo để phòng trường hợp bầu bí lên cân.

Thế nhưng lại có chuyện ngoài ý muốn… Người ta mang thai thì bụng tròn vo, còn tôi mang thai 4 tháng rồi mà bụng vẫn còn lép xẹp như thường.

Tạ Triệt lo lắng lắm, ngày nào cũng dán mắt vào tôi như gà mẹ trông trứng.

Cũng may là mỗi lần khám thai đều ổn nên anh cũng không dám than vãn thêm.

Hôm đó, bạn cùng bàn thời cấp ba của tôi nhận được thiệp cưới, sốc nặng.

[???]

[(ảnh thiệp cưới)]

Cô ấy gửi tôi bức ảnh thiệp mời, khoanh tròn tên cô dâu chú rể.

[Cô dâu: Lương Mộc - cái này tớ biết, cậu là Lương Mộc mà. Nhưng mà Lương Mộc, cậu mau giải thích đi, tên chú rể đây là… là như nào đây??]

Tôi nhắn lại đầy tỉnh bơ: [Tạ Triệt đó, cậu không biết chữ hả? Mù chữ rồi hả?]

Cô ấy: [!!!!!!!!!!!]

[Mộc ơi Mộc à, nếu tớ không nhớ nhầm… thì anh cậu tên Tạ Triệt ấy, chẳng phải là anh ruột của cậu sao???]

Tôi gõ nhanh bàn phím: [Là anh ấy đấy.]

[Tớ… tớ… mẹ nó cậu… cậu thật sự…!!!]

Tin nhắn bặt vô âm tín.

Vài phút sau, cô ấy gửi cho tôi một tập tin.

Trông quen lắm.

Đuôi file ghi rõ: (1V1, giả luân lý)

[Cậu còn nhớ cái này không đấy?]

Tôi: …

Tôi không thèm trả lời nữa. Mà thật ra… tôi cũng lén mở ra xem lại.

Mới đọc được vài trang thì ai đó đã lấy mất điện thoại.

Tạ Triệt đọc rõ mồn một tiêu đề: “Chơi mlem khi đang mang thai?”

Tôi chưa kịp hét lên đã vội bịt miệng anh lại: “Anh nghĩ hay lắm!! Không có chuyện đó đâu nha!!”

Tạ Triệt gỡ tay tôi xuống, cúi đầu hôn tôi rồi thì thầm: “Anh không nghĩ gì đâu, nhưng đợi sinh xong con rồi… mình thử một lần cũng không sao đâu ha.”

(Hoàn)

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.