Một tuần sau, tôi vào làm việc ở một công ty vàng bạc đá quý. Tổng giám đốc Paul của công ty là đàn anh của tôi khi còn học ở Pháp, một người đàn ông Pháp lãng mạn, tao nhã lại nhiều sáng tạo. Trước khi Paul rời nước Pháp đã từng nói với tôi, để tôi sau khi về nước thì tới công ty của anh ấy giúp đỡ. Dưới tình huống không lợi dụng quan hệ đặc quyền thì tôi cũng rất thích cộng tác với anh, bởi vì tài năng xuất sắc và sức hấp dẫn tỏa ra trên người anh. Dựa vào bằng cấp lấy được ở nước Pháp, tôi đảm nhận chức vị nhà thiết kế của công ty, công việc dần dần bắt đầu vào quỹ đạo. Hơn nữa tôi phát hiện, có lẽ là do cùng trường, trong phương diện thiết kế, tôi và Paul hỗ trợ nhau rất tốt, ý tưởng thường thường ăn nhịp với nhau.
"Vivian, chủ nhật này có một bữa tiệc trong giới kinh doanh, không biết anh có vinh hạnh mời em làm bạn gái (*) của anh không?" Dừng xe dưới lầu nhà tôi, Paul nắm tay tôi lên, nhẹ nhàng hôn một cái, trong mắt cười hỏi.
(bạn gái ở đây mang nghĩa là người cùng đi đến bữa tiệc)
Sớm quen động tác, giọng điệu ngỏ lời thân cận và lễ phép này của người nước ngoài, tôi cười trả lời: "Có thể."
"Như vậy thì, ngủ ngon." Paul hôn lên gương mặt tôi một nụ hôn tạm biệt.
"Ngủ ngon." Mỉm cười chấp nhận xong, nụ cười của tôi cứng lại trên gương mặt. Bởi vì qua bờ vai anh, tôi nhìn thấy một người đứng cách đó không xa. Xem nhẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tha-thu-tinh-yeu/390353/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.