Thần Tuyên tuy không có vẻ đẹp hút hồn như Young Min nhưng nét mặt lại toát ra sự quyền uy cùng nghiêm nghị. Chỉ những lúc anh cười, dáng vẻ khó gần ấy mới được thay thế bằng sự gần gũi có pha phần ranh mãnh. Anh giải quyết công việc với thái độ vô cùng điềm đạm và chững chạc. Nhưng mỗi khi hờn giận là lại biến thành một đứa con nít không hơn không kém. Miệng lưỡi anh tuôn ra đủ mọi lý lẽ cùng hăm dọa, nhưng trái tim lại rất tốt bụng và biết cảm thông.
Nói tóm lại, tôi chỉ có thể kết luận anh là một người có cá tính rất đặc biệt. Ở cạnh Tuyên, người ta dễ có cảm giác tò mò, muốn tìm hiểu. Tình cảm lúc lạnh lùng, khi cuồng nhiệt của anh khiến đối phương khó lòng nắm bắt.
- Nếu em còn tiếp tục dùng vẻ mặt ngây ngô này để mê hoặc…anh thật không dám nói trước mình sẽ làm gì.
- Anh!?!?!?! – Tôi dù có ngớ ngẩn cỡ nào cũng nhận ra mối nguy hiểm từ trong những lời nói đùa ấy.
- Muốn nói gì với anh hả?
Anh mỉm cười xoa xoa đầu tôi như cách người ta vẫn dùng để đối xử với những đứa trẻ.
- Nhà của chúng ta…có lẽ nên thay đổi một chút.
Một tia ngạc nhiên bất ngờ lóe lên trong mắt Tuyên rồi tắt phụt. Thay vào đó là cái nhìn phẳng lặng như mặt nước.
- Thay đổi như thế nào?
- Em muốn có một cái sân…
Tôi không biết mình có quá đáng hay không. Nhưng làm vợ anh ta, chẳng lẽ lại không có quyền thiết kế nhà cửa?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tha-thu/1904796/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.