Hai người ôm hoa hồng và lọ hoa về nhà, Quý Tửu đứng cạnh bàn, lấy hoa hồng ra khỏi giấy bọc rồi cắm từng cành một vào lọ.
Mỗi lần cắm không đẹp còn lấy ra, săm soi nghiên cứu mấy lần, nghiêm túc như một học viên tham gia công trình nghiên cứu khoa học vĩ đại nào đó.
Lạc Du tắm xong, anh vừa dọn dẹp nhà cửa vừa nhìn Quý Tửu vẫn đứng ngoài kia cắm hoa, sốt cả ruột.
Đổ nước vào lọ, dúi hết hoa vào không phải xong rồi hả? Làm lâu thế không biết!
Ở nhà Lạc Du sẽ mặc áo ba lỗ đen và một chiếc quần dài rộng rãi, không đi cả dép lê, để chân trần ngồi trên ghế, trên đầu là chiếc khăn tắm lau tóc.
Lúc anh ngồi xuống, Quý Tửu đang bận trăm công ngàn việc tranh thủ đưa mắt nhìn anh một cái, sau đó lại chăm chú vào đám hoa hồng.
Anh biết mình là thằng đàn ông thô bỉ, còn Quý Tửu là đóa hồng nhỏ cao quý.
Cho nên anh cũng không vội nói Quý Tửu vẽ vời quá, anh còn muốn xem xem đóa hồng ngốn cả đống tiền của anh sẽ được Quý Tửu làm đẹp thành cái dạng gì nữa đây.
Chưa được 5 phút, Lạc Du đã không ngồi yên được.
Anh vốn đang nằm dài ra sofa, lúc này lại chỉnh ghế lại, duỗi chân phải gác lên thành ghế.
Anh nhìn chằm chặp vào tay Quý Tửu, không để ý khi anh làm ra hành động gác chân lên ghế này, tầm mắt của Quý Tửu đã chuyển lên người anh, càng không ý thức được tư thế của mình có chút…
Thiếu đứng đắn.
Quần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thac-tich/1214017/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.