Mùa đông lạnh lẽo gõ cửa căn nhà nhỏ xinh với kiến trúc theo lối Châu Âu cổ. Với Vy, 1 buổi sáng đầu đông ko đến nỗi tệ khi cô vừa nhấm nháp hương vị ngọt ngào của Capuchino, vừa hạnh phúc đắm chìm vào từng cung bậc âm thanh của bài hát ưa thích thật ko đến nỗi nào. " Kính Koong"_ Tiếng chuông vang lên phá tan ko gian yên tĩnh
Vy bước xuống nhà, trước chiếc cửa trắng đặt một hộp quà màu xanh dương nhỏ xíu thắt nơ thật đẹp và một đóa hồng nhung_ loài hoa mà cô thích nhất. Nhưng tuyệt nhiên, ngoài cửa ko một bóng người. Cô mở cổng ôm hộp quà vào trong, mở ra. Một chiếc đĩa CD ko nhãn. Vy bật chiếc đĩa CD lên, một giai điệu quen thuộc vang lên:
"Đôi khi mong ước của tôi ở trên cuộc đời này
Chẳng như tôi mong dù cố gắng đến như vậy
Cứ mãi ôm hoài bóng hình trách cứ sao người vô tình
Chẳng để ý tôi người bấy lâu này vẫn yêu em đấy thôi
Đôi khi anh muốn cắt ngang những câu chuyện hàng ngày
Để cho em thấy anh yêu em đến thế nào
Nhưng lại sợ em biết lại rời xa anh,
Sống sao khi không có em
Đành đứng sau em ngậm ngùi quan tâm !
Ở sau lưng em luôn luôn có một người đợi mong
Phía sau lưng em anh luôn mong em được hạnh phúc biết không?
Cứ đi tiếp tục khi ngã gục lại trở về với anh đây
Vẫn còn đôi tay của anh đây hàng ngày trông ngóng em
Ở sau lưng em, anh xin em chớ quay lại làm chi
Cứ vô tư đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thach-thuc-con-tim/364608/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.