Không phải thái giám!
Phó Thần là một nam nhân bình thường!
Thiệu Hoa Trì chớp mắt, nhìn lên rồi lại nhìn xuống, như thể không quen người này.
Thiệu Hoa Trì như vậy khiến Phó Thần yêu thích không buông tay. Mỗi động tác nhỏ của y đều như sợi lông vũ mềm mại, không ngừng phe phẩy trong lòng hắn.
Sự thật Phó Thần không phải thái giám khiến đầu óc Thiệu Hoa Trì choáng váng. Y đúng là đã từng nghi ngờ, nhất là lần Phó Thần không thể khống chế ở thành Bảo Tuyên, vô tình tiếp xúc thân mật với mình. Nhưng khả năng đó vô cùng thấp, cũng ngoài sức tưởng tượng, nên nghi ngờ ấy đã sớm bị quẳng ra sau đầu.
"Hoàng thượng?" Phó Thần nhẹ giọng hỏi han, nhìn cặp mắt xếch xinh đẹp của Thiệu Hoa Trì mở lớn vì kinh ngạc, lộ rõ vẻ hoang mang khiếp sợ. Lòng hắn đến là ngứa ngáy, bèn nghĩ sao làm vậy, cúi xuống hôn mi mắt, khiến y không thể không nhắm mắt đón nhận, "Sao chưa phản ứng gì thế?"
Hôm nay, hắn cố ý không dùng loại quần đặc chế, cứ thế đến gặp Thiệu Hoa Trì.
Cũng như Thiệu Hoa Trì, hắn có chuyện muốn thẳng thắn với đối phương. Còn sau đó phát triển thế nào thì còn tùy xem đối phương tiếp nhận ra sao.
Thiệu Hoa Trì, "....."
Ngay cả đuôi mắt Phó Thần cũng chan chứa ý cười, bàn tay lưu luyến vuốt ve mái tóc bạc trắng mà hắn yêu thích.
Rồi lại không nhịn được, cúi xuống ngậm mút đôi môi đỏ mọng. Thiệu Hoa Trì sực tỉnh, đáp lại Phó Thần theo bản năng. Phó Thần cũng không nghĩ sẽ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-giam-chuc-nghiep-to-duong/512727/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.