Editor: Thích Cháo Trắng – Diễn đàn
"Bịch —— "
Trương đại nhân đụng phải chén trà bên cạnh, ông ta cố gắng lấy lại bình tĩnh, chỉ vào Cừu Tiểu Bối: "Quả thực chính là hồ ngôn loạn ngữ, xem ra, chỉ là mấy roi vẫn còn quá nhẹ với ngươi rồi."
Dưới sự ra hiệu của ông ta, ngục tốt bưng một cái chậu than tới, ở trong đó, than bị đốt đang rực hồng.
Đồng tử trong mắt Cừu Tiểu Bối co lại, bàn tay cũng nắm lại, ngón tay chui vào trong lòng bàn tay, nhưng thần sắc trên mặt thì không thay đổi, cười với Trương đại nhân như thể không hề e ngại gì: "Đúng rồi, Trương đại nhân, con của ông còn muốn ta hỏi ông, con diều ông đã đồng ý mua cho hắn chơi đâu, hắn vẫn luôn luôn cầm cái diều bị rách kia, đang nhìn ông mà khóc đấy."
Vết thương bị roi quất qua chậm rãi chảy máu...
"A a a a..."
Phòng dụng hình là căn phòng được bịt kín, không hiểu sao gió lại vào, khi gió lùa vào, âm thanh tạo ra giống như tiếng khóc của phụ nữ và trẻ con quanh quẩn trong căn phòng.
Trương đại nhân rất muốn bình tĩnh đặt lại chén trà, nhưng cánh tay kia lại không thể nào cử động được, dường như cả người bị đông cứng lại, nghe tiếng gió như oán như khóc kia, mồ hôi lạnh lập tức chảy ròng.
Hai tên ngục tốt hiển nhiên cũng nghe thấy lời nói kỳ quái của Cừu Tiểu Bối, bây giờ lại gặp phải tình huống này, nếu như là ngày thường thì sẽ chẳng có gì, nhưng giờ lại chột dạ, bỗng cảm thấy sợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-dien-ha-no-tai-co-hi-roi/101159/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.