Edit: Lee"s
Beta: Hằng LêTôn thị vừa đi đến sân Thập Nhất Nương thì gặp Phương thị.
“Đại tẩu, tẩu cũng đến rồi à, hôm nay tẩu mặc bộ y phục này nhìn thật uy nghiêm.” Tôn thị cười nói, Phương thị mặc quan phục cáo mệnh màu đỏ, đầu đội địch quan có vẻ trang nghiêm, khí thế ngay lập tức liền hiện ra.
Phương thị vẻ mặt ngượng ngùng “Nhị đệ muội, muội rất nhanh sẽ nhận được lệnh phong, đến lúc đó cũng sẽ cùng mặc cáo mệnh quan phục…”
Tôn thị vẻ mặt ‘xin miễn cho kẻ bất tài’ “Miễn, mặc cáo mệnh quan phục vào tự dưng trông già đi năm tuổi, muội còn đang muốn nhị gia từ quan đây.”
Phương thị không nói gì, cáo mệnh là giấc mộng của nữ nhân khắp thiên hạ, bộ y phục cáo mệnh trên người này không biết bao nhiêu nữ nhân cầu mà không được, kết quả nhị đệ muội lại ghét bỏ vì trông nó có vẻ già.
“Hóa ra là ta già đi năm tuổi.” Phương thị giả vờ thở dài “Vẫn là mặc váy dài bằng lụa gấm như Nhị đệ muội nhìn đẹp mắt, trẻ tuổi hơn nhiều.”
Tôn thị là người luôn yêu chuộng cái đẹp, hôm nay ăn mặc lại giống như một nàng tiên giáng trần, với chiếc váy dài màu hồng phấn, cổ tay áo cùng viền váy có thêu hoa văn màu đỏ, phía trên váy thêu hoa hồng nở rộ, đai lưng bên hông cũng là màu hồng phấn, phía trên đó có thêu những đóa hoa thật nhỏ bằng chỉ bạc, nhìn qua có vẻ bình thường, nhưng dưới ánh mặt trời hay được ánh nến chiếu vào sẽ sáng lấp lánh, tóc búi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-phi-tham-an/125027/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.