Tứ Vương quay ra, nàng nhìn hắn hỏi.
" Người cho ngựa ăn gì vậy?"
Tứ Vương mỉm cười thản nhiên nói.
" Cỏ, lát nữa chúng ta sẽ đi săn mà.
"
Nàng liền mắng hắn.
" Ngươi bị điên sao? Ngựa sẽ bị đau bụng đấy.
"
Hắn bật cười nhìn xung quanh, nhìn nàng căng thẳng như vậy hắn cười nói.
" Đâu phải ngựa của ta, hôm nay đi săn về xem xem có bị thiếu ai không nhé.
"
Nàng liền nhận ra, hắn bắt đầu ra tay rồi, Đàm Nhu không biết nói gì chỉ đơ người đứng đó nhìn hắn, hắn cười cười rồi nhìn một con ngựa duy nhất ở giữa ăn hết cỏ, những con ngựa khác không được ăn cứ luôn hướng về phía con ngựa được ăn mong muốn được ké một chút cỏ non buổi sáng, một ít cỏ cũng không đủ con ngựa nhét kẽ răng, nó ăn xong hồi lâu thì Tứ Vương mới bỏ đi.
" Chúng ta đến đây đâu phải để chơi.
"
Đàm Nhu không nói gì, nàng cũng bỏ đi, khi mặt trời lên cao một chút rồi mới bắt đầu khởi hành nàng chuẩn bị đồ đạc, trang bị cho con ngựa của mình thật tốt, ở bên cạnh là đại hoàng tử cũng đang chăm chút cho con ngựa của mình, nàng nhìn con ngựa liền nhớ đến hồi nãy Tứ Vương đã cho nó ăn cỏ tẩm thuốc, nàng bất giác nói.
" Con ngựa này! "
Đại hoàng tử liền quay ra nhìn nàng, nàng thẫn thờ nhìn con ngựa đen của hắn.
" Tư Nhu công chúa sao vậy?"
Nàng nhìn đại hoàng tử rồi cười trừ.
" Con ngựa này rất đẹp.
"
Đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-thi-sao/2281315/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.