Đàm Nhu và Chiêu Phong ngồi đối diện nhau, chậu nước ấm để trên bàn là để Đàm Nhu lau mặt, Chiêu Phong đứng lên nhúng khăn mặt lau cho Đàm Nhu.
Trên trán nàng đổ đầy mồ hôi lạnh, khuôn mặt trắng bệch ra, Chiêu Phong lau nhẹ trên mặt nàng, cố gắng nhìn rõ từng đường nét của nàng, khuôn mặt này chàng ấy đã nhớ đến mỗi ngày.
Trong mộng tưởng của chàng ấy, chàng ấy đã nghĩ đến dáng vẻ vui vẻ của nàng rất nhiều, bây giờ gặp lại là khác nhau hoàn toàn, Đàm Nhu nhìn người trước mặt miệng cứ luôn mỉm.
Chiêu Phong thở dài buông tay xuống.
" Trước khi đến đây ta rất giận nàng, nàng lừa ta.
"
Đàm Nhu liền cười.
" Vậy tại sao chàng còn đến đây gặp ta.
"
Chiêu Phong rót trà ra đưa cho nàng, ánh mắt rưng rưng lo lắng.
" Xúc miệng đi, nhìn nàng thiếu sức sống như vậy thời gian còn ít lắm sao?"
Đàm Nhu đón lấy chén trà, nàng ngậm trong miệng không muốn nhổ ra, hai mắt nàng đỏ hoe rươm rướm nước mắt, nàng lắc đầu, miệng mếu muốn khóc.
Chiêu Phong lại gần nàng hơn, chàng ấy đỡ Đàm Nhu dậy để nàng nhổ trà ra.
Đàm Nhu vừa nhổ trà xúc miệng vào chậu nước ấm đã vội muốn nói, Chiêu Phong đưa ngón tay lên ngăn lại.
" Để ta lau cho nàng.
"
Chiêu Phong lấy ra khăn tay màu xanh của mình, nhẹ nhàng lau miệng của nàng.
Chiêu Phong nhìn khuôn mặt nhợt nhạt này đau lòng không thôi, chàng ấy kéo Đàm Nhu lại, bế nàng lên ngồi trên đùi mình.
" Người nàng lạnh quá.
"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-thi-sao/2281371/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.