“Ngươi thích nàng ta?” – Vừa nãy hắn đã nghe thấy cô nương kia hỏi rằng có thích nàng hay không, tên thế thân lại đáp “thích”.
“Không! Không thích!” – Thế thân vội vàng lắc đầu.
Lý Mặc ánh mắt trầm xuống: “Vì sao không thích?”
Thế thân có phần oan ức: “Ta mới gặp vị tiểu thư này lần đầu, thật chẳng thể nói là thích hay không thích...”
Lý Mặc trầm mặc chốc lát, “Ừm” một tiếng, rồi từ góc tối cuối giường bước ra.
Đúng lúc đó, Tào Hòa vừa tiễn Đường nhị tiểu thư ra về quay lại, trông thấy hắn thì lo lắng hỏi: “Điện hạ định đưa Nhị tiểu thư về thế nào?” Không phải không thể cưỡng ép tiễn người đi, nhưng nếu xử lý không khéo, có thể sẽ tổn hại đến thanh danh của người ta.
“Tin sứ đình châu còn mấy ngày mới đến?” – Lý Mặc hỏi.
“Ít nhất ba ngày nữa.”
Lý Mặc cụp mắt, lặng im trong khoảnh khắc, thong thả bước vài bước, dừng lại đúng chỗ mà vừa rồi Đường nhị tiểu thư từng đứng.
Cách chỗ đó không đến ba bước, trên một chiếc kiềng ba chân đặt một đôi chân đèn men trắng họa tiết rồng.
Hắn chăm chú nhìn vào chân đèn ấy chốc lát, rồi vung tay phải một cái— “Chát!”
Chân đèn vỡ vụn đầy đất.
“Đường nữ làm vỡ di vật của Huệ Chiêu Hoàng đế, phạt trượng hai mươi, trục xuất!”
…
“Phụng lệnh Thái tử, Đường nữ làm vỡ di vật của Huệ Chiêu Hoàng đế, phạt trượng hai mươi, trục xuất!”
Dưới tầng mây dày nặng, thị vệ đứng hai bên, sắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/2752337/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.