Rõ ràng vừa bị uy h.i.ế.p một phen, thế mà lúc rời đi, Bình Dương công chúa lại hớn hở ra mặt.
Trước khi bước qua ngưỡng cửa, nàng còn ngoái đầu hỏi:
“Hôm nay sao chẳng thấy tiểu A Tiêu đâu?”
Đường Tiểu Bạch lập tức cảnh giác: “Ngươi hỏi hắn làm gì?”
Thấy nàng phản ứng như thế, công chúa lại càng cao hứng:
“Tất nhiên là vì thích hắn rồi! A Tiêu dung mạo tuyệt thế, tính tình lại ngoan ngoãn—”
Chưa dứt lời đã bị Đường Tử Khiêm xách cổ áo lôi thẳng ra ngoài, lạnh giọng nói: “Ít bày trò với Tiểu Bạch!”
Không còn vẻ thờ ơ hờ hững thường ngày, hắn lúc này chau mày, thần sắc lạnh như băng khiến người người kinh sợ, ngay cả Đường Tiểu Bạch cũng tròn mắt ngạc nhiên.
Công chúa hình như không nhằm vào nàng mà?
Dù vậy nàng cũng không nghĩ thêm, đợi công chúa đi khuất, liền quay sang hỏi chuyện sáng sớm bị gián đoạn:
“Ca ca, Lữ Hà đâu rồi? Tối qua hắn nói gì?”
Đường Tử Khiêm liếc mắt nhìn muội tử, như bất ngờ vì nàng nhớ được chuyện đó, khẽ mỉm cười hỏi lại:
“Nói gì cơ?”
Đường Tiểu Bạch hơi bực, rất không thích kiểu giọng dỗ trẻ con này. Thấy muội muội có vẻ muốn giận, Đường Tử Khiêm vội thu lại thái độ đùa cợt, nghiêm túc đáp:
“Hắn à, hỏi gì cũng chẳng biết. Sáng nay ta đã sai người áp giải hắn đến nha môn huyện Vạn Niên trình báo rồi.” Nói đến đây, không biết nhớ ra điều gì, hắn vuốt vuốt cằm, khẽ cong môi cười,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/2752457/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.