Dưới vó ngựa, hoặc c.h.ế.t hoặc trọng thương!
Tứ phía vang lên tiếng hô hoán thất thanh của những người mục kích. Đường Kiều Kiều tựa hồ linh cảm điều gì, vội vàng kéo cương ngựa vội dừng lại.
Trong khoảnh khắc, móng ngựa dựng đứng, gần như thẳng góc với mặt đất!
Đường Tiểu Bạch sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh: “Đại tỷ!”
Đường Tử Khiêm như tên rời cung lao vút ra.
Nhưng chưa kịp tới nơi, ngựa của Đường Kiều Kiều đã nghiêng đầu, né lệch sang một bên, đáp xuống ngay bên cạnh người nằm dưới đất.
Ngay sau đó, Đường Tử Khiêm cũng tới nơi.
Đường Tiểu Bạch sững người một hồi, rồi mới thở phào nhẹ nhõm. Một phen hú vía…
Ngay lúc ấy, Đường Kiều Kiều đột nhiên quát lớn, vung roi quật mạnh xuống kẻ nằm dưới.
“Á—” Người ấy thét lên, lăn ra tránh.
Đường Tiểu Bạch chỉ tưởng đại tỷ nổi giận vì bị hắn liên lụy, suýt nữa xảy ra chuyện.
Không ngờ, sau khi vung roi, Đường Kiều Kiều lại nắm lấy cánh tay Đường Tử Khiêm đang xuống ngựa, run giọng kêu lên: “Ca ca! Giết hắn đi! Giết hắn!”
Đường Tiểu Bạch lòng chấn động, lập tức nhìn về phía kẻ đó.
Chỉ thấy hắn từ bụi cây lăn ra, lại bị đánh một roi, quần áo rách rưới, lấm lem bùn đất, người co rúm, dáng vẻ tránh đòn theo bản năng — như một tên ăn mày…
Ăn mày!
Đường Tiểu Bạch bất giác trợn to mắt—
…
Về đến phủ Yến Quốc Công, sắc mặt cả ba huynh muội đều không tốt. Đường Kiều Kiều vừa xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/2752459/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.