"Ca, muội không đi!" An Lăng Vu vội gạt tay hắn ra, lại không ngờ hắn nắm thật chặt.
Tiến lên một bước, hắn lạnh giọng: "Việc này không do muội quyết định!"
Mạc Tầm giật mình, qua nửa ngày mới cười lạnh: "An Lăng đại nhân cho rằng chủ tử sẽ thả ngươi đi sao?" Ai biết được hắn muốn dẫn An Lăng Vu đi là thật hay giả?
Hít một hơi thật sâu, An Lăng Tễ chỉ trầm giọng: "Vậy ngươi trở về hỏi chủ tử mình, y muốn đối xử với muội muội ta thế nào? Không cho danh phận, lại không cho muội ấy rời đi, y rốt cuộc muốn làm gì?"
Sắc mặt Mạc Tầm thay đổi, An Lăng Vu nghe vậy vội kêu lên: "Không liên quan tới ngài ấy, là chính muội muốn ở lại."
"Muội..." Miệng vết thương truyền tới một hồi đau đớn, An Lăng Tễ không khỏi nhíu mày. Phục Linh hoảng sợ, vội đỡ lấy thân thể hắn. Hắn vẫn nắm chặt tay nàng không buông, cắn răng nói, "Muội là một cô nương, sao có thể không hiểu chuyện như vậy! Không được đi đâu cả, ở đây!"
Nguyên Chính Hoàn không thả hắn đi, vậy hắn sẽ giữ An Lăng Vu ở trong phòng!
An Lăng Vu không tin mà nhìn người trước mặt, bất thốt lên hỏi: "Ca, huynh có phải điên rồi không?"
Mạc Tầm lạnh lùng cười, xoay người rời đi: "An Lăng đại nhân cứ tự nhiên." An Lăng Tễ là triều thần Tây Chu, không muốn muội muội của mình ở cùng chủ tử là chuyện bình thường. Đây là chuyện nhà của họ, hắn không muốn quản.
Mạc Tầm ra ngoài, sai người đóng cửa phòng lại.
"Mạc thị vệ..." An
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-cung-phuong-duy-xuan-tuy-phe-phi/1014274/quyen-5-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.