"Tiểu thư sao vậy?" Phục Linh khẩn trương hỏi, vội vàng bắt mạch cho nàng. Chẳng qua chỉ trong chớp mắt, sắc mặt nha đầu lập tức thay đổi, bật thốt lên, "Tiểu thư người..."
"Phục Linh!" Thượng Trang vội che miệng nàng lại, miễn cưỡng lắc đầu, "Về thôi."
"Hôm đó Vương gia đưa tiểu thư ra ngoài là để..." Phục Linh cắn môi, bắt đầu cảm thấy mơ hồ, tại sao tiểu thư lại trúng độc? Tại sao Vương gia không giúp tiểu thư giải hết độc trong người khi ra ngoài?
Rất nhiều câu hỏi luân chuyển trong đầu, nha đầu không khỏi khẩn trương nhưng nàng cùng biết nơi này là Úc Ninh Cung, có vài lời không thể tùy tiện hỏi.
Vội vàng về Cảnh Nhân Cung, đóng cửa phòng lại, Phục Linh la lên: "Tiểu thư trúng độc gì?" Thời điểm bắt mạch nàng chỉ thấy vô cùng kỳ quái, nhưng đó là độc gì nàng lại không biết.
Thượng Trang hít một hơi thật sâu, trầm giọng: "Vương gia nói, là Mị tâm." Kỳ thật rốt cuộc là độc gì, nàng cũng không biết.
Phục Linh kinh hãi, nàng là người học y, tuy không tinh thông y thuật nhưng độc này đã từng nghe nói, vì thế vội hỏi: "Vậy... Nếu tiểu thư đã uống thuốc giải, thân thể sao vẫn không tốt lên?" Độc trong người tiểu thư rõ ràng đã giảm đi rất nhiều.
Thượng Trang lắc đầu: "Ta không uống thuốc giải, là Mạc thị vệ ép độc ra giúp ta."
"Mạc thị vệ?" Phục Linh chấn kinh, cắn răng nói, "Nhưng độc tố vẫn chưa bị ép ra!" Chẳng lẽ... Vương gia không biết sao? Khi đó ở Hoàn Vương phủ, mặc dù không rõ ràng nhưng nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-cung-phuong-duy-xuan-tuy-phe-phi/1014299/quyen-5-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.