Anh đột nhiên ôm cô vào lòng: "Em yêu anh phải không?"
"Ừm, em yêu anh." Cô yên lặng ở trong lòng anh, ôm lấy anh.
Trước đây, nếu ở ngoài, nếu anh ôm cô như vậy, cô nhất định sẽ đỏ mặt thẹn thùng.
Nhưng bây giờ, cô không nghĩ đến việc có bao nhiêu người xung quanh sẽ chú ý đến họ.
Có lẽ cái ôm này sẽ là cái ôm cuối cùng giữa họ.
Hơi thở của anh, cảm giác được anh ôm, giống như một kỷ niệm quý giá đối với cô.
Không biết qua bao lâu, cô hơi ngẩng đầu lên, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve cằm anh.
Anh cúi đầu nhìn cô, vẻ hoảng sợ và lo lắng vừa rồi đã biến mất khỏi mắt anh: "Viên, em đừng giận anh." Anh nói, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, dùng đôi môi mỏng hôn lên những ngón tay của cô, "Anh biết, hôm nay là lỗi của anh, sau này anh sẽ không tái phạm nữa, có lẽ hiện tại anh không thể hoàn toàn buông bỏ Xán Xán, nhưng..
hãy cho anh thêm thời gian, để anh yêu em thật nhiều, yêu em nhiều hơn nữa và nhiều hơn."
Anh chỉ biết rằng anh không thể mất cô.
Anh không thể chịu được cảm giác cô không ở bên cạnh anh.
Lần đó, cô yêu cầu anh nghĩ lại tình cảm của anh dành cho cô, mấy ngày không có cô ở bên, anh gần như đã đến giới hạn chịu đựng.
"Anh yêu em, anh sẽ yêu em nhiều hơn nữa.
Tin anh đi." Anh thì thào.
Tô Viên giơ bàn tay còn lại lên và nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt anh.
Đôi lông mày, đôi mắt, sống mũi, đôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-lang/2673853/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.