Hàn Triệt nắm tay Hạ Đàn đi ra khỏi sân bay.
Trời đông giá rét như cũ, gió lạnh thổi thẳng vào mặt, Hạ Đàn mới từ nơi ấm áp đi ra, bị gió thổi trúng rùng mình một cái, vô thức rụt cổ lại.
"Lạnh à?"
Hạ Đàn gật đầu, thuận thế ôm chặt Hàn Triệt, vùi đầu vào lòng anh.
Hàn Triệt mở áo khoác ra, bao bọc Hàn Triệt trong vòng tay mình.
Vóc dáng Hạ Đàn không tính là cao, vừa vặn đến ngang ngực Hàn Triệt, anh mở áo khoác quấn cô, cả người Hạ Đàn hoàn toàn được bao bọc bên trong. Gương mặt cô vùi trong ngực Hàn Triệt, có thể cảm nhận rõ rệt nhiệt độ thân thể anh. Trên người anh có mùi sữa tắm, thơm mát sạch sẽ, rất dễ chịu.
Hạ Đàn ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra khỏi áo khoác, mỉm cười rất vui vẻ.
Xe đỗ ở đối diện, Hàn Triệt ôm cô băng qua đường lớn.
Hai đầu đường đều không có xe, anh cúi đầu nhìn cô, "Cười ngốc cái gì đó hả?"
Hai mắt Hạ Đàn cong cong, cũng chỉ cười không nói gì.
Cô vô cùng cao hứng rồi lại cúi đầu, vùi vào trong lòng anh, hai tay ôm eo anh.
Áo khoác của Hàn Triệt vây kín người cô lại, đầu chôn trong ngực anh, không nhìn thấy gì. Thế nhưng cô hoàn toàn không sợ hãi, mặc cho Hàn Triệt dẫn cô đi về phía trước.
Hàn Triệt ôm Hạ Đàn, cô cảm thấy rất an toàn. Anh sẽ không để cô bị va đụng, lại càng không để cô bị té ngã.
Đi đến bên kia lề đường, Hàn Triệt đặt hành lý để sang một bên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-luyen/51382/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.