Hàn Triệt vẫn còn bận vài việc chưa xử lý xong, Hạ Đàn ngồi ở sô pha bên cạnh chờ anh.
Chân trần dẫm dẫm lên thảm, thả lỏng chân một chút, lúc nãy cô đi giày cao gót nên gót chân bị cọ xát bây giờ cũng không còn đau nữa.
Nhưng mà vẫn còn may là dọc đường đều ngồi xe, đi bộ không nhiều, nếu không thì ở phía sau gót chân của cô chắc chắn là bị chảy máu rồi.
Hàn Triệt vẫn đang làm việc, cô im lặng ngồi ở sô pha đợi anh, hai tay đặt trên đùi, đôi chân lắc qua lắc lại nhìn có hơi buồn chán.
Cô ngẩng đầu lên nhìn về phía Hàn Triệt.
Anh ngồi trên ghế giám đốc ở phía sau bàn làm việc, dáng ngồi thẳng tắp, hơi cúi đầu, tay phải cầm bút, cực kỳ nghiêm túc viết viết lên tài liệu.
Anh mặc áo sơ mi trắng, tay áo cuộn lên đến khủy tay, hai cánh tay thon dài săn chắc.
Ánh mặt trời xuyên qua ô cửa kính chiếu rọi vào trong phòng, một bên mặt của anh được chiếu một vầng sáng màu vàng nhạt.
Ngũ quan Hàn Triệt sắc bén, mặt mày anh tuấn, mũi cao thẳng. Cả người giống như được bao phủ trong vầng sáng vàng, Hạ Đàn ngắm anh, cũng không hề chớp mắt cái nào, hoàn toàn bị mê hoặc mà cô không hề nhận ra.
Cô rất thích ngắm dáng vẻ làm việc nghiêm túc của Hàn Triệt, rất mê người.
Cô ngồi trên sô pha, nhìn anh, bỗng dưng cảm thấy có chút kiêu ngạo.
Người đàn ông vừa đẹp trai vừa xuất sắc như thế này là người yêu của cô.
Nghĩ như thế, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-luyen/51396/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.