Quá tệ rồi. Thẩm Thực dùng nhịp tim đập như sấm suy nghĩ, anh vừa mới hứa hẹn có thể yêu Hứa Ngôn như một người bình thường, nhưng lại mất khống chế nhanh như vậy, anh không ngờ tới, cho nên không có chuẩn bị.
Nhưng theo bản năng anh muốn ôm lấy Hứa Ngôn, trong cơ thể anh có một khoảng trống chí mạng, chỉ có Hứa Ngôn mới có thể lấp đầy.
Thẩm Thực vùi mặt vào cổ Hứa Ngôn, nhắm mắt lại. Họ chỉ ôm nhau có hai giây, anh cảm thấy đã là niềm an ủi lớn lao, nhưng cũng cảm thấy thực sự chưa đủ, lo lắng Hứa Ngôn sẽ đẩy anh ra bất cứ lúc nào.
Ngược lại Hứa Ngôn không có làm như vậy, cậu chỉ uống chút rượu, trong trạng thái không có phản ứng. Cậu nhất thời sửng sốt, có chút bần thần, Thẩm Thực vừa rồi ôm cậu quá chặt, khiến cả người cậu bị đẩy lùi vào tường, không thể cử động. Cậu cảm thấy thân thể Thẩm Thực cứng đờ, hơi nhẹ nhàng run rẩy. Thẩm Thực dán mặt vào một bên cổ cậu, vừa lạnh vừa ẩm ướt, hai tay ôm chặt lấy eo cậu, có thể cảm nhận được nhịp tim nặng nề—— Hứa Ngôn rơi vào mê mang.
Một ẩn dụ hiện lên trong tiềm thức của cậu: Một đứa trẻ gặp ác mộng và muốn tìm mẹ.
"Buông tay." Hứa Ngôn cuối cùng cũng tỉnh táo lại, thấp giọng nói.
Thẩm Thực không nhúc nhích, anh ngửi thấy mùi thơm mát trên chiếc áo T-shirt của Hứa Ngôn, khác hẳn lần trước —— Hứa Ngôn đã thay nước giặt.
Cũng phải, ba năm, có rất nhiều thứ đã thay đổi, huống gì là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-thuc-vat-hoang-da/2581575/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.