Nhìn xem, anh lại trở thành Luật sư Thẩm điềm tĩnh thận trọng. Hứa Ngôn nghĩ.
Cậu không nói gì, Thẩm Thực nắm lấy cánh tay, kéo cậu đứng dậy. Ban ngày trời vừa có một trận mưa, ban đêm gió thổi có chút se lạnh, Thẩm Thực khoác áo lên cho Hứa Ngôn, thấy cậu vẫn cúi đầu không nói một lời, cũng không chống cự, liền cẩn thận khoác tay mình vòng qua vai Hứa Ngôn, dẫn cậu lên lầu.
"Anh từ Bắc Kinh về khi nào?" Trong thang máy, Hứa Ngôn đột nhiên mở miệng hỏi.
"Vừa xuống máy bay tới đây, vừa lúc nhìn thấy em đang về nhà."
Hứa Ngôn chỉ nhận xét: "Bận như vậy."
"Ừ, nhiều việc phải làm, trì hoãn mấy ngày." Cửa thang máy mở ra, Thẩm Thực nói: "Tới rồi."
Hứa Niên đã tính sai, Thẩm Thực sẽ không cầm theo hóa đơn viện phí đến tìm Hứa Ngôn giả vờ đáng thương.
Đầu ngày càng choáng váng, Hứa Ngôn lấy chìa khóa ra, chọc vào ổ khóa một lúc lâu mà không vào được, bực mình đến mức muốn mắng người. Cuối cùng, Thẩm Thực im lặng hồi lâu cầm lấy chìa khóa trong tay cậu, mở cửa.
Cửa vừa mở, Hứa Ngôn vùng ra khỏi vòng tay Thẩm Thực, loạng choạng đi vào phòng tắm, quỳ trước bồn cầu nôn dữ dội. Đã lâu rồi cậu không uống rượu, hôm nay uống nhiều đến mức không thể chịu đựng được. Thẩm Thực đi tới ngồi xổm bên cạnh, vỗ vỗ lưng cậu, đưa tay ấn nút xả nước. Hứa Ngôn nhìn chằm chằm vào toilet với đôi mắt đỏ hoe, dòng nước xoáy cuốn đi tạp chất, nhổ ra, xả nước, liền sạch sẽ.
Thẩm Thực đứng dậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-thuc-vat-hoang-da/2581580/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.