Editor – Tử Dương
***
Nhân viên trong công ty đồng loạt đứng dậy chào Mục Nguyên. Bọn họ đều biết cậu,vị nhị thiếu gia này và chủ tịch phu nhân có mối quan hệ thân thiết, bởi thế mọi người luôn tỏ thái độ khiêm nhường mỗi khi gặp cậu.
Mục Nguyên gật đầu.
Quản lý biết Mục Nguyên sẽ tới đây lấy bảng báo cáo nên nhanh chân nói: ''Tôi vừa soạn xong bảng báo cáo, mời cậu Mục xem qua.''
Mục Nguyên nói: ''Khoan đã, đợi lát nữa tôi xem sau, tôi tìm người.''
''Tìm ai?'' Quản lý thấy sắc mặt Mục Nguyên bất thường, không còn vẻ thân thiện như trước. Ông nghĩ thầm, có khi nào nhân viên công ty mắc sai lầm không?
''Bách Chính.'' Mục Nguyên nhìn góc ghế: ''Cậu theo anh.''
Bách Chính ngẩng đầu, bình thản nhìn Mục Nguyên.
Thấy hai người sặc mùi thuốc súng, bầu không khí trong văn phòng bỗng chốc im bặt.
Bách Chính di chân nhưng không nhúc nhích, cao ngạo khó bảo.
Quản lý xám mặt, vội nói: ''Bách Chính, cậu Mục tìm cậu, còn không đi lẹ.''
Bách Chính lạnh lùng nhìn quản lý, chỉ vậy thôi mà quản lý đã sởn tóc gáy.
Cũng may Bách Chính vẫn đứng dậy, quản lý thở phào.
Mục Nguyên ra hiệu cho cậu vào phòng họp nói chuyện, Bách Chính bước theo.
Nhân viên nhỏ giọng bàn tán:''Các cô nói xem, Bách Chính có quan hệ họ hàng gì với Bách tổng không. Mấy ngày nay tôi chỉ dám nhờ cậu ta đóng dấu, tim cứ thấp thỏm.''
Đồng nghiệp phủ nhận: ''Không có chuyện đó đâu, nếu là họ hàng, sao Bách tổng lại để cậu ta làm nhân viên quèn? Yên tâm đi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/1323426/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.