Đúng 8h sáng 30 Tết, hai mẹ con Hạ An có mặt trong căn nhà lớn nhà Gia Thành.
Đây chắc là lần thứ n cô bước chân vào căn nhà sang trọng không kém phần xa hoa này.
Nhưng lần này khác, mang theo một trạng thái khác bước vào ngôi nhà này.
Cô nhìn xung quanh ngôi nhà, vẫn với dáng vẻ như cũ mà sao cô lại chẳng muốn đến đây.
Mọi thứ đều như 3 năm trước, không có một chút thay đổi nào.
Mẹ Gia Thành bước ra từ trong nhà bếp, trên môi nở nụ cười thân thiện bước ra.
Theo sau là dì giúp việc đang bưng khay thức uống đặt lên bàn.
- Hai người tới rồi sao, em mong hai người từ sáng đến giờ.
- Xin lỗi cô nhiều, tại nay 30 Tết, đường hơi đông nên hai mẹ con tôi đến muộn.
- Có gì đâu mà phải xin lỗi chứ chị.
Sao chị cứ phải khách xáo làm gì? Cứ coi em là em gái chị đi, không phải khách xáo.
Hai người phụ nữ như tìm được người hợp ý, nói chuyện tán gẫu mãi không thôi.
Hạ An đứng bên cạnh mà như người vô hình vậy đó.
Thật chẳng thích cái cảm giác này chút nào!
Căn nhà rộng lớn này cũng chỉ có 3 người ở, nhạt nhẽo vô vị.
Mẹ Gia Thành tuy bận bịu công việc nhưng cũng rất quan tâm, chăm sóc cậu ta.
Chỉ là bà là người phụ nữ duy nhất trong căn nhà to lớn này, đôi lúc cảm thấy chán nản, không có ai để tâm sự.
Cho nên, mỗi lần thấy Gia Thành dẫn Hạ An, bà liền vui mừng khôn siết.
Bà thương Hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-yeu-ban-than/237267/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.