“Chuyện cần làm giữa bạn bè, đó là làm bạn, nhưng giữa người yêu, đó là l*m t*nh.”
– Trích từ lời của Baicha – Tay tôi đang cầm một cặp kính áp tròng. ‘Mình có nên đeo không nhỉ?’ Có… không… có… không… Tôi hơi do dự. Nếu là trước đây, tôi sẽ không bao giờ đụng đến thứ gọi là kính áp tròng. Tuy nhiên, kể từ lần thi Moon, P’Newt đã giúp tôi vượt qua nỗi sợ. Một khi đã vượt qua, tôi thấy nó không đáng sợ như tôi từng nghĩ. Khi đã đeo được, tháo ra cũng không đáng sợ. Và lần sau tôi đã có thể tự mình đeo. Hơn nữa, cặp kính áp tròng này là do P’Newt mua cho tôi. Ngoài cây bút, bây giờ tôi có kính áp tròng, và, yeah~ tôi còn có cả P’Newt nữa ~ Thực ra, tôi không muốn đeo đâu, nhưng hôm nay tôi sẽ tham gia cùng nhóm nam thần khoa y vì họ muốn gặp tôi. Làm sao tôi có thể đến với hình ảnh Baicha mọt sách như thường ngày được chứ? Tôi biết mình không thể so sánh với họ, nhưng ít nhất tôi cũng nên khiến bản thân trông khá hơn. “Được rồi, cứ đeo đi.” Tôi hít một hơi và mở hộp ra. Tôi nhớ lại cách P’Newt giúp tôi đeo. Tôi đặt miếng kính trong suốt lên đầu ngón tay và nhìn vào gương. Tôi dùng tay kia mở to mắt và đặt kính áp tròng vào. Lúc đầu, tôi sợ, tay tôi run lẩy bẩy. Nhưng tôi lấy hết can đảm và nhẹ nhàng đặt kính vào mắt, nó lập tức hút vào dễ dàng. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Xong một bên. May mắn thay, tôi đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-yeu-thi-phai-tha-thinh/2940230/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.