“Bí quyết để pha trà ngon, là phải pha khi nước vẫn còn đang sôi sùng sục.”
– Trích từ lời của Baicha – Sau khi ăn xong bữa tối, chúng tôi cùng nhau rửa chén và dọn dẹp, cứ như một gia đình thật sự vậy. Xong xuôi, tôi cầm sách giáo trình lên đọc vì sắp tới phải làm bài kiểm tra nhỏ. Tôi ngồi đọc trên ghế sofa cạnh TV, còn P’Newt thì về phòng mình để học, cả hai cố gắng không làm phiền nhau. Nhưng mà… “P’Newt?” Tôi mở to mắt khi thấy anh bước ra, rồi ngồi xuống cạnh tôi. “Sao vậy, N’Cha?” Anh mỉm cười, giọng trầm ấm đến mức khiến tim tôi khẽ rung lên. “Anh không học trong phòng nữa à?” Tôi hỏi, cố gắng giữ tone giọng bình thường. “À, anh học xong phần nặng rồi. Giờ chỉ còn ôn lại giải phẫu thôi. Mà phần đó anh cũng nhớ gần hết rồi, chỉ cần xem lại chút là được.” “Ra vậy…” Tôi gật đầu. Đúng là P’Newt luôn thông minh đến mức chỉ đọc qua một lần cũng có thể nhớ. “Anh ngồi đây có làm em mất tập trung không?” Anh hỏi. “Không sao đâu ạ.” “Anh chỉ muốn ngồi cạnh em thôi, học một mình cô đơn quá.” Ồ, thì ra P’Newt cũng thấy cô đơn sao? Vậy… tôi có thể giúp anh bớt cô đơn được không? “Thật ra… chính vì vậy mà anh mới ra đây.” Anh nhìn tôi bằng ánh mắt ngọt ngào đến mức tôi cảm giác như toàn thân đang tan chảy. “Anh đang học giải phẫu hả?” Tôi vội đổi chủ đề để che đi sự ngượng ngùng. Tôi liếc nhìn cuốn sách dày cộp trên tay anh – Atlas of
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-yeu-thi-phai-tha-thinh/2940247/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.