Mẫn Thiên Hữu nói xong, Vân Hi môi phấn khẽ nhếch, vẻ mặt không hiểu nhìn người đàn ông mị hoặc đã đứng ở trước mặt nàng, nàng theo bản năng muốn lui về sau nhưng bị một cánh tay Mẫn Thiên Hữu kéo tiến vào lòng, vòng quanh vài cái liền đem nàng đặt lên bàn làm việc, hai tay cũng trở thành gọng kiềm bao chặt nàng ở giữa, không biết lúc nào chiếc kính mắt đã bị hắn tháo xuống.
“Này, ông……” Vân Hi với cánh tay chụp lấy chiếc kính trong tay Mẫn Thiên Hữu, lại bị hắn cánh tay dài vung lên hướng phía sau ném đi, chuẩn xác rơi vào sọt rác trong phòng, mà vẻ mặt trắng nhợt của nàng cũng bởi vì tức giận mà hơi hơi phiếm hồng.
“Từ hôm nay trở đi, chỗ cô làm việc là ngay bên ngoài văn phòng này, understand?”
Giữa chiếc cổ trắng nõn vài lọn tóc rơi tán loạn trông thật mê người, Mẫn Thiên Hữu tới gần nàng, hắn vươn tay nắm lấy một lọn tóc dài đặt ở chóp mũi, khóe miệng bất giác giơ lên một độ cong khoái ý.
“Tôi..tôi còn chưa có thử việc, hơn nữa tôi nhận lời làm trợ lý tổng giám thiết kế!” Vân Hi thân thể bị đặt ở giữa bàn làm việc cứng rắn, làm nàng muốn lui cũng không thể, nếu tiến lên lại đụng phải vòng ngực nóng bỏng của hắn, cách một tầng quần áo nhưng nàng có thể cảm giác được nhiệt độ cơ thể hắn, hai mươi năm qua nàng chưa từng giống hiện tại khẩn trương như vậy, trước mắt nàng người đàn ông lịch lãm mà tà mị này là tổng giám đốc trong lời đồn đãi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-bi-lao-cong-nguoi-la-ai/439123/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.