Sau khi hai người Bộ Thi Ý rời đi, Lạc Xuyên tiếp tục nằm trên ghế dựa phơi nắng.
Chẳng qua có vẻ như vận may đang đến, không bao lâu sau, có một giọng nói dễ nghe vang lên bên tai Lạc Xuyên.
"Ngươi là ông chủ của cửa hàng này à?"Lạc Xuyên mở mắt, người xuất hiện trước mặt là một nữ tử mặc trang phục màu đen, dáng người yểu điệu.
Mái tóc dài đen nhánh được buộc thành đuôi ngựa, trông có vẻ anh khí phấn chấn.
"Chậc chậc chậc, Khởi Nguyên Thương Thành, to mồm đấy!" Nhìn bảng hiệu của của cửa hàng, nữ tử đánh giá như thế.
Vẻ mặt Lạc Xuyên không thay đổi, cũng không đáp lại.
Có lẽ là cảm thấy hơi nhàm chán, nữ tử nhíu mày: "Ta hỏi ngươi rốt cuộc có phải là ông chủ hay không, nói gì đi chứ?"Cuối cùng Lạc Xuyên cũng mở miệng, thản nhiên nói: "Đúng vậy, không biết ngươi muốn mua cái gì?""Mấy thứ kiểu như đan dược chữa thương, cửa hàng của ngươi nếu đã tên là Khởi Nguyên Thương Thành, không thể nào ngay cả mấy thứ này cũng không có đúng chứ?" Nữ tử suy nghĩ rồi nói.
Bên cạnh thành Cửu Diệu có dãy núi Cửu Diệu, trên dãy núi Cửu Diệu phần lớn là yêu thú và linh dược, đương nhiên sẽ có nhiều người tu luyện dựa vào chúng để kiếm sống, Ngụy Khinh Trúc chính là một người như vậy.
Lạc Xuyên gật đầu: "Ừ, không có.
"Ngụy Khinh Trúc: …Ngay lúc Ngụy Khinh Trúc chuẩn bị rời đi, lời của Lạc Xuyên lại khiến nàng dừng bước lại: "Không có đan dược, có điều đồ ta bán còn tốt hơn nhiều so với những
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-cap-dai-diem-truong/2524892/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.