Không nhìn thì không sao, vừa nhìn đã giật mình.
"Mười… mười vạn linh tinh?"Khóe miệng Ngụy Khinh Trúc run rẩy.
Mức giá này chỉ sợ rằng có bán nàng đi cũng không mua nổi mất?Bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu: Làm phiền rồi!"Ha ha, ông chủ, ngươi cảm thấy chúng ta giống như người có thể mua nổi sao?"Tống Thu Ảnh nhìn Lạc Xuyên đứng cách đó không xa, không nhịn được trợn trắng mắt.
"Quỳnh Tương Lộ? Suối Nguồn Sinh Mệnh? Hai cái tên thật xa lạ.
" Lâm Uyển Sương lại như đang suy nghĩ gì đó: "Còn bổ sung sinh cơ gì đó, đúng thật mới nghe thấy lần đầu…"Lúc này, hình như Lâm Uyển Sương chợt nhớ đến điều gì đó, bỗng nhiên mở to mắt ra, hít một hơi lạnh.
"Uyển Sương, sao vậy?" Hai người Ngụy Khinh Trúc nhìn thấy dáng vẻ của Ngụy Khinh Trúc, khó hiểu hỏi.
Lâm Uyển Sương lại không nhịn được mà cười khổ một tiếng, nàng đã hiểu rõ rồi, bản thân đã tự mở rộng tầm mắt.
"Các ngươi ngẫm lại xem, cao thủ cảnh giới Quy Nguyên, Vấn Đạo sau khi lớn tuổi, nếu mãi không thể đột phá thì sẽ như thế nào?" Lâm Uyển Sương hỏi.
"Còn có thể thế nào nữa? Đương nhiên là sinh cơ khô kiệt, tuổi thọ giảm dần!" Ngụy Khinh Trúc trợn mắt xem thường, thuận miệng nói.
Tống Thu Ảnh gật đầu đồng ý.
Vấn đề này ngay cả một người tu luyện cũng biết được không?Đợi đã…Sinh cơ khô kiệt?Bổ sung sinh cơ?Nói như vậy, Quỳnh Tương Lộ này chẳng phải là có công hiệu kéo dài tuổi thọ hay sao?Suy nghĩ đến đây, ánh mắt mấy người Ngụy Khinh Trúc nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-cap-dai-diem-truong/2524915/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.