Tắc Bắc.
Gió mạnh từng trận, ngọn gió gào thét mang theo vô tận sát khí, cũng khó mà xua tan đi mùi máu tanh nồng nặc.
Tòa thành cổ tọa lạc ở phía bên kia thảo nguyên Tắc Bắc. Chạy dọc theo biên giới thảo nguyên trải dài là một con đường đầy cát vàng, xen lẫn trong cát là một tòa thành cổ tràn đầy vết tích của năm tháng đứng sừng sững như tướng sĩ mặc giáp, ngồi ngay ngắn trên đá khô, cầm đao thúc ngựa, ngăn cản ngàn quân.
Trên bức tường thành cổ kính, tràn ngập những vết đao, vết kiếm do các đại tu hành giả chém ra, cùng vô số lỗ mũi tên còn sót lại từ những trận công thành…
Nó giống như một vị lão tướng dãi dầu sương gió, người đầy vinh quang.
Ở một bên khác tòa cổ thành này, Từ Uẩn mặc bào phục Tự khanh của Đại Lý Tự, chắp hai tay, giống như là đi bộ trên đám mây, mỗi một bước phóng ra, đều có thể lướt đến trăm dặm đất.
Từ Uẩn bay cũng không nhanh, ông ta đi thẳng một đường từ Đế Kinh đến, vừa đi vừa quan sát phong cảnh.
Ông ta đi ngang qua mấy tòa thành trì, bách tính bên trong thành trì vô ưu vô lự, an cư lạc nghiệp.
Nơi này là Tắc Bắc, đối diện cổ thành là Kim Trướng Vương Đình trùng trùng điệp điệp với trăm vạn hổ lang hung thần ác sát.
Thế nhưng dân chúng căn bản lại không thèm để ý, dưới sự che chở của cổ thành bọn họ rất yên tâm, không buồn không lo mà sinh sống.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-cap-ke-phan-dien/1709703/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.