Trong phút chốc, tóc đen hóa thành tóc bạc.
Mọi thứ trong trời đất đều trở nên u ám hơn trước mặt của La Hồng.
Khóe môi La Hồng mỉm cười.
"Gia Luật Sách..."
"Không phải ngươi muốn báo thù cho thương ưng của mình sao?"
"Thế thì nhất định... Không được bỏ chạy nhé."
La Hồng nói.
Vừa nói dứt lời, La Hồng giơ tay lên, năm ngón tay co thành lưỡi câu, bỗng nhiên vung lên.
Vù vù vù!
Bảy mươi hay chuôi kiếm Sát Châu bị cương khí của Gia Luật Sách bắn ra, đúng vào lúc này, tất cả những mũi kiếm đều hướng lên trời, chĩa vào bầu trời!
Hửm?
Vẻ mặt Gia Luật Sách khẽ thay đổi.
Đã thấy trong con ngươi của La Hồng ánh lên tà ý mạnh mẽ, kiếm khí màu bạc chồng chéo bắn ra từ trong cơ thể của hắn.
Bảy mươi hai chuôi kiếm Sát Châu này tựa như thác nước ngược chiều, bật ra tiếng vang lanh lảnh, sau đó, nước mưa đọng lại trên mặt đất sôi lên sùng sục giống như nước nôi.
Từng hạt nước nối tiếp nhau bắn lên, lơ lửng giữa không trung.
Giống như bị kiếm khí của La Hồng dẫn dắt!
Ngô Mị Nương giống như bị sét đánh, nhìn chằm chằm một chiêu này của La Hồng, ngỡ ngàng khó tin quay đầu nhìn La Hồng đang đeo mặt nạ.
"Đây là..."
"Kiếm chiêu "Lục Côn Luân" của Cung Hạo?!"
Ngô Mị Nương là thiên tài kiếm thuật xuất thân từ trong thế gia kiếm đạo, cực kỳ nhạy cảm với kiếm thuật.
La Hồng vừa học vừa thực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-cap-ke-phan-dien/1709892/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.