Máu bắn phun ra, nhiễm đỏ cả hoa đào.
Trong đôi mắt nữ nhân người Hồ tràn đầy vẻ không thể tin được, trên làn da trắng nõn dính vài vài vệt máu, một vết kiếm dữ tợn, cắt qua lớp vải đầy màu sắc của ả ta, trên tấm vải chỉ còn lại màu máu.
Máu thịt bị chém lìa, để lộ cả xương trắng, máu tươi cùng các chất dịch khác màu đang không ngừng chảy ra.
Nữ nhân người Hồ cảm thấy hô hấp của mình dần trở nên nặng nề.
Ả ta nhìn chằm chằm La Hồng, nhìn thấy một kiếm kia vung ra, kiếm khí xếp chồng, La Hồng chống nạnh, hai con mắt trừng to như chuông đồng.
Kia...... Kia là tà thuật sao?
Trong lòng ả nữ nhân người Hồ tràn đầy nghi hoặc, cay đắng.
Ả vốn cho rằng La Hồng là người quang minh chính đại, là một kiếm tu quang minh lẫm liệt, dù sao, Chính Dương khí trên người La Hồng cũng quá chói sáng. Nhưng ả lại chẳng thể nào ngờ được, trong quá trình chiến đầu, La Hồng thế mà lại sử dụng thủ đoạn của Tà tu......
Bắt lấy mắt cá chân của ả, khiến ả không cách nào di chuyển được, rồi để lộ ra khí Tà Sát dày đặc.
Nói cách khác, La Hồng này...... vốn là một Tà tu?!
Ả người Hồ quỳ trên mặt đất, máu tươi ở dưới thân thể đã tạo thành một vũng.
La Hồng tụ bốn mươi tám đạo kiếm khí vào trong một kiếm, chặt đứt tất cả cơ hội sống của ả.
Cánh hoa đào run rẩy, trên đó còn có giọt máu trượt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-cap-ke-phan-dien/1710105/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.