Bọn họ không nghĩ tới chuyện sẽ tới mức này, một gã bảo tiêu chặn hơn trăm người bọn họ tại chỗ.
Mục đích của bọn họ nhiều lần bị Hàn Kỳ ngăn cản.
Dường như đây là chuyện cực kì nhục nhã với bọn họ, một thanh niên có vẻ là thủ lĩnh đi tới, một chân dẫm lên ngực Hàn Kỳ, gã cầm một khẩu shotgun, họng súng chĩa thẳng vào anh.
“Muốn chết như vậy phải không? Vậy để tao cho mày hoàn thành ước nguyện!” Triệu Đào Chí mặt mũi u ám.
Bóp cò súng!
Bốp!
Một người như chiếc xe đâm sầm vào người gã, khiến cả người gã bay sang một bên, ngay lúc bay trên không trung còn hộc máu, cuối cùng rơi tới cửa chiếc xe cách đó mười met.
Oanh!
Cửa xe lập tức vỡ tan tành, mà người Triệu Đào Chí bị gấp đôi và nhét vào trong xe.
Triệu Đào Chí trợn to hai mắt, hộc máu, xương cốt cả người gãy hết.
Dù chưa chết, thì cả đời này gã chỉ có thể nằm liệt một chỗ trên giường.
Diệp Vô Phong đứng trước mặt Hàn Kỳ và chiếc xe chống đạn, bình tĩnh nhìn đám người chậm rãi vây xung quanh cách anh ba bốn mét.
Đám người này đa số là thanh niên, hơn nữa vũ khí trên tay chỉ là dao bầu hoặc ống tuýp, loại vũ khí chỉ hợp với đám lưu manh đánh nhau đầu đường xó chợ mới có thể phát huy công dụng.
“Ai phái bọn mày tới đây?” Diệp Vô Phong hờ hững liếc những người xung quanh.
Chỉ có điều không ai đáp lại lời anh.
Diệp Vô Phong lại nhìn xuống Hàn Kỳ, lúc này Hàn Kỳ đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-cap-o-re/2450501/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.