Đương nhiên Diệp Vô Phong không có ý kiến gì cả, đừng nói là phó giám đốc chi nhánh công ty, kể cả là phó giám đốc tổng công ty anh cũng đồng ý cho.
Vì nếu Hàn Kỳ không ngăn những người đó lại, vợ của anh đã chết ở đó.
Đây là chuyện có xác suất xảy ra rất cao.
“Anh sẽ cho người tới đây để bảo vệ anh ta nhưng vẫn còn một số chuyện phải giải quyết.
Tỉnh Liêu Đông xem ra cũng không an toàn lắm, hay là anh đưa em trở lại thành phố Tam Giang nhé.” Diệp Vô Phong không mong Lâm Thư Âm ở lại Liêu Đông bên này và sẽ gặp nguy hiểm.
Thế nhưng Lâm Thư Âm lại lắc đầu: “Không được, anh ở đâu thì em sẽ ở đó.
Hơn nữa em không thấy sợ chút nào, công ty Hoa Cường vẫn cần em giải quyết một số chuyện, kể cả có về thành phố Tam Giang thì em cũng phải làm xong những công việc đó rồi mới bàn tiếp được.”
Diệp Vô Phong không làm được gì hơn trong chuyện này, anh biết rõ vợ mình không phải là một người thích trốn chạy.
Anh ôm Lâm Thư Âm: “Được, nhưng em vẫn phải đảm bảo sự an toàn của mình, nếu như gặp nguy hiểm, em phải gửi định vị cho anh ngay lập tức, anh sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để tới bên cạnh em.”
Lâm Thư Âm nở nụ cười hạnh phúc và gật đầu.
Buổi tối, trong phòng khách nhà mình, Diệp Vô Phong đang ngồi ung dung trên sofa thì Đường Trảm hồng hộc xông vào: “Đại ca, tôi đã tìm ra được thằng khốn nạn đã ra tay với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-cap-o-re/2450503/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.