Chương 36: Con đây là muốn ngủ với con bé
-- Là phim gì mà "Cô thật lẳng lơ" ấy hả?
Đây chính là bà nội Tiêu dùng bàn tay hôn nhẹ vào má của Tiêu Phong Du không trượt phát nào, nhưng cô lại chỉ có thể rưng rưng mà thừa nhận: "Dạ...phải, là nó đó..."
Đối mặt với ánh mắt dần thay đổi của Hà mẹ và Vân Hàm, Nguyên Bảo quả thật muốn tìm một cái kẽ hở để chui vào.
Bà nội Tiêu gật đầu, lại hỏi: "Con là...Nguyên Allie?"
Trờiiiiiii...bà nội thật quá tàn nhẫn!
Nguyên Bảo bụm mặt: "Nội, nội đừng hỏi nữa." Cô xoay người muốn chạy ra ngoài, nhưng cô quên cửa đã bị khóa, nắm một cái không mở ra, còn đâm vào khung cửa.
Bà nội Tiêu: ...
Hà mẹ: ...
Vân Hàm: ...
Trời ơi! Mặt mũi của cô cứ thế đã rời xa cô rồi!!!
Mười phút sau.
Hà Vân Hàm nén cười, thoa thuốc lên trán của Nguyên Bảo, cú đâm này thật sự không hề nhẹ, sưng thành cục u lớn như bị ong độc chích vậy, "Thuốc này là bà nội đưa, nói là tối nay là có thể xẹp bớt."
Nguyên Bảo ngửa đầu, cuộc sống không còn gì luyến tiếc.
Mất mặt trước mặt bà nội, cô đã quen, ở trước mặt Vân Hàm...cũng có thể, nhưng --ở trước mặt Hà mẹ, chao ôi, cô rõ ràng muốn tạo một hình tượng con rể vô cùng anh dũng, biết nhìn xa trông rộng, sau lần này cũng đã không còn.
Trong cái rủi có cái may, biết đâu đấy là phúc thì sao.
Tiêu Phong Du nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-dam-de-nhat-vu-tru/289298/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.