Chương 11: Hơn nữa...cô không thể để Hà Vân Hàm thất vọng
"Cục cưng may mắn ấy chính là—"
Không khí ở hiện trường vừa vặn được tô đậm, giọng nói của đạo diễn K vang vọng, đem ánh mắt của mọi người đều thu hút qua, tay cô chỉ về: "Nguyên Bảo!"
Tiêu Phong Du đọng một ngụm máu ở cổ họng, nhìn đạo diễn K kinh hãi.
Cái gì cơ?
Người bên cạnh đều kích động, nhất là Lâm Khê Tích, cô xông lên, trước tiên là cầm cây búa đưa cho Nguyên Bảo: "Đây, mần lẹ đi em!"
Gió nổi lên.
Lệ rơi trong lòng.
Tiêu Phong Du chưa từ bỏ hi vọng, hàm chứa một tia may mắn nhìn Hà Vân Hàm, trên mặt Hà Vân Hàm vẫn giữ nguyên nụ cười "hiền hòa", gật đầu với cô.
Hừ, chính là để cô cảm thụ cảm giác thất vọng từ thiên đàng đột nhiên rớt xuống địa ngục.
Tiêu Phong Du nghe thấy tiếng con tim mình đang vụn vỡ, lúc này còn chưa kết thúc, đạo diễn K quả thật là chuyên gia làm tan nát nhân tâm, cô chỉ trợ lý kế bên: "Ha ha, ở đây còn có món quà Hà lão sư của chúng ta tặng Nguyên Bảo, cực kỳ tinh xảo nha, mọi người nhìn xem, đây là gì?"
Mọi người cùng quay đầu nhìn.
Đạo diễn K: "Đây là một thanh bảo kiếm chém sắt như chém bùn!"
Khi Tiêu Phong Du nhìn thấy thanh kiếm đó, khuôn mặt nhỏ trắng bệch.
Trong tiếng hoan hô của mọi người, Tiêu Phong Du giống như con rối bị người ta đẩy về phía Hà Vân Hàm, mùi hương bạc hà nhàn nhạt từ người ảnh hậu bay xộc vào mũi, giữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-dam-de-nhat-vu-tru/475416/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.