Màn đêm lại sắp bao phủ lấy thành phố này.
Mã Đạt bước ra từ trong một tiệm ăn vắng khách. Anh dùng tay launhững chỗ dầu mỡ ở miệng. Món cơm rang gan lợn lúc nãy làm cho anh thấycó chút buồn nôn. Anh tự cảnh cáo với bản thân mình từ giờ không được ăn nội tạng của động vật nữa. Mã Đạt bước từ từ đến bên cạnh xe của mình.Lúc mở cửa xe, anh giơ chiếc đồng hồ đeo tay lên nhìn. Kim đồng hồ chỉ19 giờ 55 phút. Đây là thời gian anh bắt đầu ra khỏi nhà tối hôm qua.
Đó là một sai lầm. Anh tự nói với mình.
Anh bước vào xem, vặn chiếc nắp chai, uống một ngụm nước thật to, cốgắng làm giảm đi độ dầu mỡ đang có trong dạ dạy. Anh mở đài radio, vửarà kênh vừa mở khóa xe. Chỉ một loáng sau anh đã đi trên con đường lớn.Cây cối hai bên đường chiếu xuống tạo nên cái bóng đang rung rinh chelấp hết cả con đường. Vậy là đã tròn 24 tiếng đồng hồ trôi qua. Mã Đạtvẫn chưa về nhà. Trong 24 tiếng này, tổng cộng anh chỉ chở được 4 chuyến khách, thu chưa nổi 100 tệ. Buổi chiều đã tiêu khá tiền ở trạm xăng.Cũng trong 24 tiếng đồng hồ đó, anh đã chứng kiến một vụ án mạng, tiếpsau đó là đâm phải một người con gái. Kết quả là lại hồ đồ ngủ lại ở nhà của người con gái không quen biết đó một đêm.
Anh không phải là người ưa mạo hiểm.
Mã Đạt gật đầu, tăng tốc độ, phi nhanh qua mấy ngã tư. Anh không hềđể ý đến việc hai bên đường có khách nào để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-dang-nhin-nguoi-day/416283/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.