Đương nhiên, hạn chế như vậy có thể để đại bộ phận Tiên Vương ước ao, bởi vì này có khả năng là tầng tám, thậm chí tầng chín. Nhưng một mực theo sát người khác đi, thì làm sao có khả năng chân chính siêu thoát, nhảy ra hạn chế của thiên địa?
Bây giờ nhìn thấy Lăng Hàn dùng ra quyền pháp như vậy, tự nhiên để hắn vui mừng, Lăng Hàn rốt cục có con đường của mình.
- Không bằng Nhị ca.
Lăng Hàn thở dài, vị Nhị ca này mới thật sự là kỳ tài ngút trời, từ lúc ở tiểu thế giới liền tự nghĩ ra võ đạo, đi ra con đường của mình.
Mà Vũ Hoàng không giống hắn, có loại Thiên Tôn bảo vật như Hắc Tháp, mà tất cả đều dựa vào mình, nhưng bước vào hàng ngũ Đế giả, đây mới là địa phương nghịch thiên nhất.
Nếu như cạnh tranh công bằng, Lăng Hàn tự giác không bằng vị Nhị ca này.
Vũ Hoàng cười ha ha:
- Ngộ đạo không phân trước sau, tứ đệ, hiện tại ngươi cái sau vượt cái trước, đã vượt qua ta.
Hắn cũng vung quyền, tương tự là quyền pháp, uy lực quyền pháp của hắn không bằng Lăng Hàn, chỉ có thể bức lui ba người Phùng Hưng Nhân.
Nhưng Lăng Hàn có tự mình biết mình, điều này là bởi vì Nộ Quyền của hắn còn mang theo một tia lực lượng Thiên Địa Bản Nguyên, tự nhiên nghịch thiên rồi.
Sau cú đấm này, sắc mặt của sáu người Trạm Phi đều khó coi.
Một Vũ Hoàng liền có thể miễn cưỡng ngang hàng ba người, mà Lăng Hàn càng mạnh mẽ hơn, một quyền trực tiếp đánh bay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-dao-dan-ton/632175/chuong-2409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.