Đây là Dương Hồn Thạch.
Bọn họ ăn chí ít chừng trăm con cá. Nhưng Dương Hồn Thạch gom lại một chỗ lại còn không bằng một hạt lạc.
Muốn sống nhờ Phân Hồn, chí ít Dương Hồn Thạch cũng phải lớn bằng nắm tay mới được. Hơn nữa, còn là cả một khối, không có khả năng là chất đống thành.
Tuy rằng chúng còn có thể luyện hóa tinh luyện, nhưng bản thân cũng chỉ có nhỏ như vậy. Sau khi luyện hóa chắc hẳn không còn. Có thêm nữa cũng sẽ không có thay đổi gì.
Cho nên nói, loại Dương Hồn Thạch giống như vậy chính là đá bỏ đi, không có một chút xíu ý nghĩa nào.
- Tiếp tục.
Bốn người đi tới. Tuy rằng lại gặp phải vài đàn cá, nhưng chỉ khiến cho Hổ Nữu ăn no có lộc ăn mà thôi. Bọn họ nhận được Dương Hồn Thạch đều nhỏ đến mức đáng thương.
Một tháng tiếp theo, bọn họ một đường gặp mấy đàn cá cũng không có nửa điểm biến hóa. Tất cả đều như vậy.
- Xem ra, trên mặt biển rất khó có được Dương Hồn Thạch tốt. Chỉ có thể đi xuống.
Lăng Hàn nói.
- Vậy chúng ta đi xuống ngay đi.
Bọn họ bơi về phía đáy biển. Sau khi bơi gần nửa ngày, phía trước xuất hiện một con bạch tuộc cực lớn, toàn thân màu xanh, trong suốt. Mỗi một cái xúc tu đều dài đến trăm trượng. Tám chân nó mở ra, lay động ở trong nước biển.
- Đây cũng là một con lớn.
Lăng Hàn xông ra ngoài, muốn giơ tay lên, đánh ra một đạo kiếm giết chóc.
Không giống như đàn cá trước đó chỉ biết chạy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-dao-dan-ton/632699/chuong-2179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.