Diệp Trần nắm chặt cổ tay trắng như ngọc của Tiêu Nhược Hi, sau khi nhảy vọt liên tiếp mấy lần đã vượt qua khoảng cách hơn ngàn mét đi tới điểm cuối cùng hẻm núi.
Tiêu Nhược Hi lập tức cảm nhận được cả người giống như là cưỡi mây lướt gió, trong lòng vừa căng thẳng lại kích động, đối với thiếu niên bên cạnh này cũng càng thêm kính nể và tò mò.
Cùng lúc đó, Doãn Bách Xuyên và bốn Đại trưởng lão của Tiêu Dao sơn trang cũng thi nhau từ trên núi bay vọt xuống, nhanh chóng đi tới trước mặt Diệp Trần.
"Nghe qua đại danh của Vân Châu Diệp tiên sinh, hôm nay được gặp mặt quả nhiên là thiếu niên anh hùng!"
Doãn Bách Xuyên hướng về phía Diệp Trần chắp tay cất cao giọng nói, rất là khách khí.
Người đứng trước mặt, tuy là thanh niên nhỏ tuổi thế nhưng lại là nhân vật cường đại có thể bằng một kiếm gi ết chết Tần Đạp Thiên.
Thậm chí bọn họ đã từng nghi ngờ một lần, người thiếu niên trước mắt này có thể là từ Bồng Lai tiên đảo tới, dù sao hắn còn quá trẻ tuổi!
"Không biết Diệp tiên sinh đại giá quang lâm, cần làm chuyện gì?"
Một người ở trong bốn Đại trưởng lão cũng đi theo mở miệng nói.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám! Ta lần này đến đây, là muốn hướng các vị cầu một đồ vật!"
Năm người lập tức sững sờ, Doãn Bách Xuyên nói:
"Không biết Diệp tiên sinh muốn đồ vật nào?"
Diệp Trần nói thẳng:
"Thất Diệp Hồi Tiên thảo!"
Trong nháy mắt sắc mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-de-trong-sinh/655358/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.