Không đợi Diệp Trần mở miệng nói chuyện, Tiết Mộng Kỳ đã đột nhiên đứng lên.
"Hàn Sấm! Anh bớt ăn nói bậy bạ ở chỗ này đi, đừng nói hai chúng ta không phải cái loại quan hệ như anh nghĩ đó, coi như là có vậy thì anh cũng không có quyền quản tôi nói chuyện cùng ai."
"Tôi sớm đã nới với anh, tôi tuyệt đối sẽ không thích anh, sau này mời anh đừng có tới làm phiền tôi!"
Người đàn ông trẻ tuổi kia tên là Hàn Sấm, nghe được lời này của Tiết Mộng Kỳ thì ngay lập tức giận tím mặt, "Kỳ Kỳ, làm sao em có thể nói chuyện với anh như vậy? Anh là vị hôn thê của em, chuyện này ai cũng biết! Hơn nữa chuyện hôn sự của chúng ta đã được cha mẹ hai bên gia đình đồng ý nhất trí, sớm sẽ định ngày cưới thôi!"
Tiết Mộng Kỳ hừ lạnh một tiếng, "Bọn họ đồng ý là chuyện của bọn họ, dù sao tôi tuyệt đối sẽ không gả cho anh! Anh hãy từ bỏ cái ý nghĩ này đi!"
"Không! Anh tuyệt đối không từ bỏ chuyện này!"
Hàn Sấm lập tức hét lớn một tiếng.
Diệp Trần không muốn nhúng tay vào chuyện tình cảm gút mắc của hai người bọn họ, đang định trực tiếp rời khỏi.
Không nghĩ tới, lại bị Hàn Sấm chặn ngang ngăn cản đường đi, "Không được đi! Tiểu tử! Có phải bởi vì ngươi mà Kỳ Kỳ mới từ chối ta hay không! Ngươi có biết ta là ai không? Ta cảnh cáo ngươi, sau này không được bén mảng tới gần Kỳ Kỳ, bằng không nếu để cho ta thấy được một lần thì ta đánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-de-trong-sinh/655490/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.