Người nhỏ xíu mềm mềm, đôi mắt tròn vo, bàn tay bé tí bắt lấy đầu ngón tay của nàng, cái miệng nhỏ nhắn hồng mọng phì phì phun nước miếng ròng ròng.
Nhìn bé con trái tim của Giang Sơ Vi nhanh chóng hòa tan, thấy tiểu bảo bối bắt lấy ngọn tóc của nàng rồi nhét vào miệng nhỏ nhắn, “Không được nha...” Nàng nhanh chóng giật lại ngọn tóc khỏi miệng bé.
“Y a?” Không còn cái gì có thể cắn, khuôn mặt nhỏ nhắn nhanh chóng nhăn như bị, bàn tay bé nhỏ chưa chịu từ bỏ ý định liền nắm thành quyền quơ lung tung, hai má không ngừng phồng lên phun nước miếng đến ướt đẫm.
Oa, thật đáng yêu.
Lúc nãy thấy Vĩnh Phúc đứng yên chờ đợi, Giang Sơ Vi do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn ngồi lên xe ngựa đi vào Lân trấn. Vĩnh Phúc dẫn nàng đi vào rồi dừng chân trước một sương phòng, nàng không khỏi thở phào khi không thấy Hạ Hầu Dận trong phòng, sau đó quay qua liền nhìn thấy một chiếc nôi đặt ở trên giường.
Lòng của nàng trở nên hồi hộp khẩn trương, nàng chậm rãi đến gần nôi, ổn định hô hấp, rồi nhìn đứa bé của nàng.
Bé vừa mới tỉnh, không khóc không nháo, một mình nằm trong chiếc nôi đá đá hai chân nhỏ xíu béo tròn, nhìn thấy nàng, bé mở to mắt, không hề tỏ ra sợ hãi khi thấy người lạ.
Nàng nở nụ cười, vươn tay cẩn thận sờ nhẹ mặt của bé.
Ai ngờ bàn tay nhỏ bé liền thuận theo bắt lấy ngón tay của nàng, nắm riết thật chặt một ngón tay phải, nàng rút ngón tay về, hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-den-hoang-hau/1829983/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.