"Ta có thể thề ngay tại hôm qua, Đặng Khẳng vì dẫn dụ ta đi ra đã tập kích một thôn trang trong lãnh địa của ta." Đặng Khẳng vừa nói vừa lấy ra một đồ vật, nặng nề đập lên trên bàn :"Song đầu xà võ sĩ đoàn cũng như vậy, đây là chứng cớ."
Lão giả yên lặng nhìn huy chương trên bàn, đột nhiên nói :"Cao Đăng đâu?"
"Đã chết, cái loại người này sống căn bản là chật đất." Nhớ tới việc Cao Đăng giết hại bình dân của mình, Đặng Khẳng oán hận nói.
" Cao Đăng chính là địa hệ cực hạn võ sĩ a?" Lão giả kia kinh ngạc nói :"Là ngươi giết hắn?"
"Ta..." Đặng Khẳng Nam tước ngẩn người, hắn vốn định nói là đám người Địch Áo ra sức mới giết được Cao Đăng, nhưng hắn đã nói dối trước rồi, không có biện pháp cải lời, đành phải nói :" Không phải, là Cao Đăng chọc giận một số mạo hiểm giả."
"Mạo hiểm giả?" Lão giả kia trầm ngâm nói :"Bọn họ ở nơi nào?"
"Bọn họ..." Đặng Khẳng cười khổ nói :"Đại nhân, những mạo hiểm giả này không phải là trọng điểm mà quan trọng là võ sĩ đoàn của chúng ta rốt cuộc đã làm gì? Tát Mỗ Nhĩ Hầu tước đại nhân phái song đầu xà võ sĩ đoàn cùng kinh cức võ sĩ đoàn đóng tại rìa Hắc Hà, chẳng lẽ không phải để phòng bị Sơn Đế võ sĩ đoàn tập kích sao? Địch nhân của bọn họ ở phía đối diện, tại sao lại có thể chĩa dao về người một nhà?"
" Ta chỉ là Bá tước, không có quyền chỉ huy võ sĩ đoàn a." Lão giả thở dài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-dien/703387/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.