Thấy đối phương chỉ phái một ít nhân mã chạy tới trang viên, đại quân còn lại vẫn tiếp tục đi về phía trước, mấy người Địch Áo đồng thời thở phào nhẹ nhỏm, chỉ là vài chục người căn bản không cần Lâm Tái xuất thủ, bọn hắn có thể tự xử lý rất nhanh gọn.
Chỉ có điều phải trì hõa thời gian lâu một chút để tránh bị đối phương nhận thấy trang viên dị thường. Lúc này Ca Đốn đã có thể xác định đối phương là người của Phật Lang Duy, nhưng không rõ ràng Phật Lang Duy có ở trong đội ngũ hay không.
Không qua bao lâu, mấy chục gã võ sĩ đã vọt tới trước trang viên, kỵ sĩ cầm đầu giơ tay lên thả ra một đạo Liệt Diễm Trảm đập vào cửa lớn trang viên. Thế nhưng cánh cửa rắn chắc nằm ngoài dự liệu của bọn hắn, cửa gỗ bình thường chịu một lần Liệt Diễm Trảm công kích đã sớm chia năm xẻ bảy rồi, thế mà trên cánh cửa này chỉ lưu lại một vết nám đen, những chỗ khác hoàn hảo không tổn hao gì hết.
Thấy không thể phá hủy cửa lớn, các gã võ sĩ đạo tặc vội vàng ghìm chặt dây cương, ngẩng đầu nhìn lên đám người ở trên tiễn tháp.
"Nếu không muốn chết thì mở cửa ra !" Kỵ sĩ cầm đầu lớn tiếng quát.
"Các ngươi là ai?" Lôi Mông hét lớn: "Tại sao lại công kích trang viên chúng ta?"
"Chúng ta là võ sĩ Tái Nhân Hầu tước." Kỵ sĩ cầm đầu trả lời: "Chúng ta nhận được tin tình báo chuẩn xác, trong trang viên các ngươi có người cấu kết với với đám cướp Phật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-dien/703521/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.