"Là ta làm." Địch Áo đáp.
"Ngươi?" Tây Cách Thụy Na sửng sốt, vừa tức vừa vội nói: "Người trẻ tuổi làm việc không thể xúc động như vậy? Các ngươi không thể ở chung hòa thuận hay sao?"
"Vọng động?" Địch Áo cười cười nói: "Nếu như ta vọng động thì đã sớm bẻ gãy cổ hắn rồi."
Tây Cách Thụy Na và Lâm Tái đồng thời kinh ngạc, trong lời Địch Áo nói ẩn chứa sự tức giận không phải là ân oán bình thường.
"Địch Áo, ngươi sẽ trả giá rất lớn vì hành vi ngày hôm nay của ngươi !" Khoa Lâm gầm thét như bệnh tâm thần, sau đó quát tới Tác Phỉ Á: "Tác Phỉ Á, bây giờ ngươi còn không thấy rõ diện mục thật sự của hắn sao? Hắn chính là một tên súc sinh."
Tác Phỉ Á bỗng nhiên đứng lên phóng ra một đạo Băng Trùy, quả Băng Trùy bay trên không trung phát ra tiếng xé gió lạnh lẽo vọt tới Khoa Lâm. Nàng đã nhẫn nhịn đủ rồi, đến giờ phút này rốt cuộc không thể nhịn được nữa.
"Tác Phỉ Á !" Tây Cách Thụy Na cả kinh, vội vàng giơ tay lên thả ra một đạo Băng Trùy ngăn cản.
"Ầm !"
Hai đạo Băng Trùy chạm vào nhau trên không trung hóa thành vô số vụn băng bay lả tả, thế nhưng chuyện tình còn chưa có kết thúc, Tác Phỉ Á mặt mày tràn đầy sương lạnh chậm rãi bước thẳng tới, cặp mặt lạnh lẽo tràn đầy sát ý khóa chặt Khoa Lâm.
"Khoa Lâm, im lặng, tĩnh táo lại cho ta." Lâm Tái quát lớn với Khoa Lâm, tiếp theo mới xoay người nhìn về phía Tác Phỉ Á, dùng khẩu khí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-dien/703609/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.