Edit: Mộc Tử Đằng
Khương Tri Ngật đọc ra tên của vài nhà hàng thế mà Thư Dao vẫn còn bối rối, chưa bình ổn lại. Cuối cùng Khương Tri Ngật quyết định chọn một nhà hàng tư nhân, nghe tên không phải là một nơi nổi tiếng, Thư Dao bị khơi gợi tò mò. Ấy vậy sau khi đến địa điểm, cô ngồi im bất động, lộ ra một nụ cười khôn khéo, cố gắng gượng lần cuối: “Chúng ta nên về thôi Tri Ngật à.”
Đôi mắt to xinh đẹp chớp chớp, tỏ vẻ mình rất thản nhiên ung dung.
Khương Tri Ngật đã xuống xe, anh giữ cửa xe, dịu dàng nói: “Muốn anh ôm em xuống hả?”
Thư Dao trừng mắt với anh, xác nhận anh không nói đùa mới ngoan ngoãn bước xuống.
Hiểu Hiểu ngồi ở ghế phụ vẫy tay: “Thầy Khương, chị Thư Dao, hai người cứ từ từ dùng bữa nhé! Sau khi ăn xong thì em đến đón hai người!”
Khương Tri Ngật gật đầu, xe lập tức rời đi. Thư Dao trợn mắt há hốc mồm nói: “Này…chỉ có hai người chúng ta thôi sao?”
Khương Tri Ngật cười: “Đúng vậy.”
Thư Dao nhìn xung quanh, nơi này không ở trong trung tâm thành phố phồn hoa, kiến trúc không thu hút. Trên bảng tên nhà hàng bên ngoài có đề hai chữ “Thực Quang”, nhìn từ bên ngoài vào cũng không bắt mắt. Trong mắt Thư Dao đầy tò mò và tìm tòi…nơi này rất đặc biệt ư? Từ sau khi thành danh đến giờ, cô cũng chưa tới những nhà hàng có vẻ ngoài bình dị thế này.
Xe chạy ngoài đường không nhiều, hai người nắm tay. Thư Dao đột nhiên bừng tỉnh, cô thu mắt lại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-hon-dien-dao/937417/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.