Edit: Mộc Tử Đằng
Thư Dao ôm bó hoa, tay còn lại nắm tay Khương Tri Ngật, trên ngón áp út có chiếc nhẫn sáng lấp lánh. Cô vừa đi vừa cúi đầu ngửi hoa, còn bàn tay hai người không ngừng đung đưa, giống như một bạn học nhỏ, đi được hai bước lại nhảy lên một cái.
Khương Tri Ngật bật cười, anh nắm chặt tay cô, nói: “Đi chậm lại thôi em.”
Thư Dao dừng bước, vui vẻ ngoan ngoãn đáp: “Vâng vâng ạ.”
Không tiếp tục nhảy lên nữa, cô nghiêm túc tay trong tay bước lên xe anh, tài xế lái xe đi, ở giữa có tấm màn ngăn cách.
Thư Dao sờ bông hoa còn đọng lại giọt nước, hỏi: “Bao nhiêu đóa hoa vậy anh?”
Khương Tri Ngật nhìn khuôn mặt tươi cười của cô, đáp: “Chín mươi chín đóa.”
Thư Dao cười, Khương Tri Ngật nói tiếp: “Thiên trường địa cửu.”
Thư Dao vô cùng hạnh phúc, mặt chôn sâu vào bó hoa, hít một hơi, sau đó ngẩng đầu lên: “..Thơm quá đi thôi.”
Khương Tri Ngật nhìn cô mỉm cười.
Qua vài giây sau cô lại khen: “Vô cùng đẹp luôn!”
Khương Tri Ngật vẫn không đáp lời, ánh mắt anh đầy dịu dàng.
“Em thích hoa hồng nhất.” Thư Dao cười tủm tỉm nói.
Khương Tri Ngật nắm tay cô, “Nếu thích thì mỗi ngày anh đều tặng cho em.”
Thư Dao cười cong cả mắt, vâng một tiếng.
…
Về đến nhà đã gần mười một giờ, người giúp việc cũng đã đi nghỉ ngơi cả rồi. Hai người lên lầu, Thư Dao tìm một bình hoa để cắm vào, còn Khương Tri Ngật đi tắm.
Thư Dao ngồi trước bàn, nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-hon-dien-dao/937435/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.