Edit: Mộc Tử Đằng
Xe chạy ổn đinh, yên lặng được mấy phút thì Khương Tri Ngật nói: “Công việc vất vả lắm sao?”
Thư Dao trầm ngâm một chút mới trả lời: “Khá tốt.”
Khương Tri Ngật nghiêng đầu nhìn cô, trong đôi con ngươi đen láy là sự bình tĩnh: “Không hủy bỏ công việc nào sao?”
Thư Dao suy nghĩ một lúc mới hiểu ý anh là gì, cô vội giải thích: “Những công việc nào cần thể lực lớn thì người quản lý đã giúp tôi hủy rồi, còn những công việc còn lại chỉ cần không lộ ra dáng người là được, hoặc đến hậu kỳ sẽ chỉnh sửa lại, tôi đều có thể tự mình hoàn thành.”
Khương Tri Ngật hơi nhíu mày, nhàn nhạt nói: “Không thấy vất vả hả?”
Thư Dao cười ôn hòa nói: “Có thể kiên trì được.”
Khương Tri Ngật không nói nữa, Thư Dao nhìn anh, nói với vẻ sôi nổi: “Hơn nữa tôi còn trẻ!”
Khương Tri Ngật nhìn cô một cái, chữ “trẻ” của Thư Dao được cô nói rất khẽ, cô lặng lẽ im lặng không nói nữa.
Bầu không khí trong xe lại quay về sự yên tĩnh như lúc đầu, Thư Dao đặt hai tay lên gối, ngồi ngay ngắn người lại.
Không biết qua bao lâu, giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Khương Tri Ngật truyền tới: “Cá cùng tay gấu không thể có cả hai, cô Thư phải chú ý đến thân thể mình.”
Thư Dao sửng sốt mấy giây, sau đó nói: “À…được.”
Cá và tay gấu không thể có cả hai, công việc và đưa trẻ không thể giữ cả hai, cả hai thứ nên có thứ tự trước sau. Khương Tri Ngật đang nhắc cô không nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-hon-dien-dao/937487/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.